Bài mới Tiên Hiệp. Pháp Mệnh Thiên Tôn. Phong Nhàn 25/5 lúc 9:11 8.245 Lượt xem 8 Bình luận. Bức ấn phiên của ẩn bồ đề. Công Tiến Nguyễn Trịnh 19/6 lúc 3:55 3.728 Lượt xem 13 Bình luận. Âu Lạc Truyện. Lão Nhân Kể Truyện 05/8 lúc 9:46 17.829 Lượt xem 10 Bình luận. Bỉ Ngạn và
Nàng suy nghĩ mãi mà vẫn không hiểu nổi, tại sao tất cả mọi người đều ca tụng nhan sắc khủng bố của Thiên Thanh. Khuôn mặt của hắn đáng sợ tới nỗi nàng đã lén lút treo bức họa Thiên Thanh trong nhà xí. Nửa đêm có đi giải quyết nỗi buồn, chỉ cần nhìn vào nhan sắc xấu xí ấy là nàng đến ma cũng không sợ nữa.
Mộc Nhĩ Khai Hoa. Sau khi mở mắt ra lại phát hiện mình đi vào một thế giới xa lạ. Tiểu tiên nữ không yêu cầu kiếm tiền mưu sinh phát hiện chính mình gặp phải một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng -- không có tiền a. Lâm Ngạn Sơ, đại lão Giang Thành, gia tài trăm tỷ, đáng
Được Ngọc Hoàng đại đế giao trọng trách trừ yêu, diệt ma giúp chúng sinh có cuộc sống bình an, Linh Châu Tử giáng trần đầu thai làm con tổng binh Trần Đường quan - Lý Tịnh. Tiểu Long Nữ và các tiểu tiên khác. gió mạnh, ngập lụt do ảnh hưởng của Bão số 4 và
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Đốn Đốn, Chu Văn An, Lương Tư Hàn ┃ vai phụ: ———————— dự thu 《 xuyên thành đế quốc linh vật 》《 4 tuổi manh oa nhặt về mất trí nhớ ba ba 》《 xuyên thành đế quốc linh vật 》 ┃ cái khác: Một câu tóm tắt: Hai cái ba ba cùng nhau
cash. Sau khi Kỷ Vi quay về phòng liền nằm lên giường lăn một vòng, tiếp đó cô mới cầm điện thoại đang đặt ở bên kia lên. Tâm tình đang rất rối rắm. Cô nghĩ, anh vẫn chưa coi cô là một người phụ nữ. Cho nên anh mới không lo sốt sắng như thế. Đối với lời thổ lộ của cô, anh cũng coi như đó là một sự ỷ lại của nữ sinh mà thôi. Kỷ Vi lấy tay đấm vào gối, khốn nạn thật mà. Nằm thêm một lúc, Kỷ Vi đứng đi lấy áo ngủ vào phòng tắm, lúc quay ra thì tâm tình đã tốt hơn nhiều, cô lau tóc đi bộ xuống lầu, đến lầy hai cô định đi qua phòng Lâm lão gia, còn chưa đến gần đã nghe ông đang nói chuyện điện thoại, bước chân Kỷ Vi hơi dừng lại, không biết bên trong Lâm lão gia đang nói chuyện với ai mà giọng kích động, nước miếng bay lung tung. "Đúng vậy, đã đến tuổi này vẫn còn một mình." "Con trai của Lâm Đế cũng đã một tuổi." "Cũng không thấy nó thích ai, chắc sẽ không thích con trai chứ?" "Làm sao mà có thể yên tâm được chứ. Lão Tần à, hay ông nhìn thử xem có ai thích hợp hãy nói lại với tôi nhé, tôi không thể quản nổi nó nhưng vẫn có thể khiến nó đi gặp mặt người ta." "Sốt ruột chứ, đến lúc đó chắc cũng thành ông già mất rồi." Thì ra là nói về Lâm Trứ. Kỷ Vi đứng cạnh cửa nghe một lúc, tâm tình càng nặng nề. Anh đã bắt đầu già rồi, còn cô vẫn chưa đủ lớn. Đứng thêm một lúc, Kỷ Vi không nhịn nổi đành đưa tay lên gõ cửa, Lâm lão gia ngó người ra nhìn, thấy là cô nhóc thì lập tức cười rộ lên "Vi Vi à." Kỷ Vi cười đi vào, ngoan ngoãn ngồi ở mép giường, làm như không biết "Ông đang nói chuyện gì vậy ạ?" "Có thể nói gì nữa chứ? Còn không phải nhọc lòng chuyện hôn nhân của Trứ Nhi sao." Lâm lão gia nói với lão Tần trong điện thoại một tiếng rồi cúp máy, Kỷ Vi vội vàng đưa tay ra nhận lấy điện thoại của Lâm lão gia "Ông ơi, trong lòng Trứ Nhi chắn chắc cũng đã có suy nghĩ rồi, ông cùng đừng nhọc lòng quá." "Sao có thể không nhọc lòng được đây?" Lâm lão gia hừ một tiếng, vươn tay đưa đến hộc ngăn kéo ra, bên trong trống không, ông đột nhiên tức giận đóng sầm tủ lại, "Lại lấy đường của ông đi rồi." Kỷ Vi cười kéo tay ông, nói "Trứ Nhi đã lớn như thế, anh ấy sẽ tự mình sắp xếp được mà ạ." "Vi Vi, sao con lại thế nó nói chuyện vậy chứ?" Lâm lão gia quay đầu nhìn Kỷ Vi, Kỷ Vi cười tủm tỉm, mi mắt cong cong, cô nhóc này cười lên không chỉ đẹp mà còn thân thiện, ông duỗi tay nhéo mũi cô một cái, cúi thấp đầu nói thầm bên tai cô "Ông chỉ sợ Trứ Nhi thích con trai." Trong lòng Kỷ Vi hơi hoảng hốt "Hả...Chắc là không đâu ạ." Lâm lão gia thổi râu trừng mắt "Ai biết được, tới nay vẫn còn độc thân, đã nhiều năm rồi cũng không thấy nói chuyện yêu đương lần nào, một lần cũng không có."
Giới giải trí chính là như vậy, chỉ cần không lộ mặt nhiều hoặc diễn viên không có tác phẩm sẽ dễ dàng bị lãng quên, nếu là fan còn có thể nhận ra, nhưng đã là người qua đường thì không cần năm nay Lâm Trứ chỉ tập trung vào tập đoàn, tài khoản weibo diễn viên tuy vẫn còn giữ nhưng ngoại trừ đăng bài khoe ân ái thì cũng không đăng hoạt động gì ở ngoài công lúc bắt đầu xuất đạo sẽ có quay phim, đến khi không nhận phim nữa vẫn bị nhận ra, từ từ những người gặp mặt sẽ không còn kích động như ban đầu, có đôi lúc người ta sẽ cảm thấy người này thật đẹp trai, nhưng nhất thời sẽ không nhớ nổi anh là ai. . . Chờ một sống ảnh đế cứ như vậy từ từ được khép kín, chỉ còn là cuộc sống sinh hoạt thường nên ba người phụ nữ đang ngăn cản Lâm Trứ ban đầu cảm thấy anh thật đẹp trai, có cảm giác quen thuộc nhưng không hoàn toàn ý thức được thân phận ngày xưa của anh, chính vì thế mới tự tin ngăn ba người này đều đồng loạt dùng dáng người che trước mặt Lâm Trứ, nửa bước cũng không cho trong khu vực kia còn có tiếng lải nhải của vị phú nhị Trứ lạnh nhạt nhìn ba người họ, một giây sau thì đưa tay lên kéo cà vạt. Ba người kia đồng loạt đỏ mặt, tầm mắt dừng tại ngón tay trên cổ anh, đang muốn mở miệng nói gì môi Lâm Trứ khẽ mở “Tránh ra.”Ba người nọ “Hả?”Cả ba đều ngây ra một hai giây, lại bị ánh mắt Lâm Trứ nhìn cho chột dạ, ánh mắt đó có phần lạnh lùng, có chút đáng sợ, Lâm Trứ nới lỏng cà vạt, anh híp mắt “Hửm?”Một tiếng phát ra làm cho ba người sợ hãi nảy lên, vội vàng nghiêng người, sau lưng lại lạnh toát nhanh chóng mở Trứ trực tiếp lướt qua ba người nọ đi vào, khí thế cường thịnh, bọn họ thiếu chút nữa đã mềm nhũn chân, nhưng đồng thời cũng không hẹn mà nhìn về phía bóng dáng cao lớn của anh, nói thầm “Đẹp thật đấy. . . .”Bên kia Trần thiếu cầm một bộ tây trang khác vào đổi, vẻ mặt không kiên nhẫn, nhà tạo mẫu cuối cùng phải dẫn Trần thiếu đến tận nơi, sau đó mới thả lỏng người, nhưng chỉ chớp mắt sau lại nhìn thấy Lâm ấy lập tức vực dậy tinh thần “Chào Lâm tổng. . . .”Lâm Trứ trực tiếp đưa áo khoác cho cô ấy, tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái đang soi gương đằng kia. Kỷ Vi quay lưng với cửa, cô ưỡn ngực, thầm nghĩ có nên dán thêm miếng nâng ngực hay không, suy nghĩ đi suy nghĩ lại cũng không biết Lâm Trứ đang đứng phía sau mình, anh đưa tay ôm eo Vi ngẩng đầu liền chạm phải đôi mắt anh, cô cười “Anh về lâu chưa?”Mặt không thể tránh né mà đỏ lên, tuy rằng hiện tại cô nhìn thành thục hơn lúc xưa một chút nhưng tư thái vẫn còn tồn tại nét trẻ con.“Ừm.” Lâm Trứ cúi đầu hôn Kỷ Vi cong môi Trứ cực kỳ yêu bộ dạng này của cô, ánh mắt không người phụ nữ ở cửa lập tức hoảng hốt, ngây người một lúc mới kịp phản ứng.“Trời ạ, đây không phải là Lâm Trứ sao?”“Là anh ý đó.”“Là ảnh đế đó, vẫn đẹp trai như năm nào.”“Hình như anh ấy cũng sắp bốn mươi rồi đúng không, sao nhìn còn trẻ vậy chứ. . .”“Vợ của ảnh có phải mới vừa thành niên hay không đấy…”Ba người rốt cục cũng nhận ra, trực tiếp quây quần bàn luận. Có thể là do quá kích động nên không khống chế được âm câu ” Hình như anh ấy cũng sắp bốn mươi rồi đúng không, sao nhìn còn trẻ vậy chứ. . . .” trực tiếp lọt vào tai Lâm Trứ, anh híp mắt. . .Sau đó anh nghiêng đầu, nói với nhà tạo mẫu hai mặt nhà tạo mẫu khó xử, lại quay đầu nhìn ba người phía cửa kia, đó là ba người mà Trần thiếu gọi đến, nói là giúp anh ta nhìn ngón tay Lâm Trứ xoa hai má Kỷ Vi, lạnh nhạt nói “Cô cứ nói là tôi. . .”“Vậy. . .được rồi.” Nhà tạo mẫu gật đầu, đi về phía cửa mà Trần thiếu ở trong, đưa tay gõ gõ, Trần thiếu mặc quần áo đi ra, cà vạt vẫn chưa thắt, “Có chuyện gì?”Nhà tạo mẫu ngừng một lúc, sau đó mới nói hai câu với Trần thiếu chửi đổng “Lúc trước không phải đã đồng ý rồi sao? Bây giờ lại lật lọng? Lâm tổng, anh Trước không là đáp ứng sao? Hiện tại lại đổi ý? Lâm tổng, anh ta cũng hay quá nhỉ.”Nói xong liền mặc áo khoác bước ra ngoài, nhìn thấy đôi cẩu nam nữ đang ôm nhau đằng kia thì anh ta hắng giọng, cười lấy lòng bước đến “À Lâm tổng, ngại quá, mấy chị gái trong nhà tôi đã quấy rầy đến anh. . . .”Toàn bộ lời chửi gì đó đều phải nuốt Trứ gật đầu “Là tôi ảnh hưởng anh.”“Không có. . .Vậy tôi đi trước, hai người từ từ thử.” Trần thiếu nhìn cô gái trong ngực Lâm Trứ đến đỏ cả mắt, lại nghĩ về bạn gái của mình, người so người càng làm tức chết, sau đó anh ta mặc đồ chú rể rời đi, ba người chị đứng đằng kia đều có vẻ mặt ủy thiếu trừng ba người nọ “Đều mù hết rồi sao. . .”Bọn họ có vẻ xấu hổ “…Có phải anh ấy nghe thấy chúng ta nói ảnh sắp bốn mươi không?”Trần thiếu hoảng hồn “Mấy chị còn dám nói anh ta già hả? Mẹ nó! ! ! May mắn anh ta chỉ kêu chúng ta đi thôi đó, trời ạ, mấy chị của tôi, mấy chị xém nữa làm xấu chuyện rồi đấy.”Ba người chị gái “Hả. . . Thật không? Nhưng mà tụi chị khen ảnh đẹp mà.”Trần thiếu “Mấy người lớn tuổi như anh ta rất xem trong mắt mấy chị biết không? Mấy chị không thấy vợ anh ta như hoa như ngọc à?”Ba người họ “… . Xin lỗi em Trần thiếu.”“Đi đi đi. . . .”Vì thế bốn người đi xuống lầu, Trần thiếu còn gọi điện cho nhà tạo mẫu kêu cô ấy phục vụ người cho tốt, nếu Lâm Trứ có gì không vừa ý thì phải báo cho anh ta đầu tiên, còn phần anh ta á, phải gọi điện cho bạn gái xin lỗi vừa đi thì khu vực này cũng yên tĩnh nãy Kỷ Vi còn không biết xảy ra chuyện gì, hiện tại đã xoay người đối mặt với Lâm Trứ, tay ôm lấy mặt anh cười nói “Anh còn trẻ như vậy mà. . . .”Lâm Trứ rũ đôi mắt nhìn cô, ôm eo cô đến sát mình, cúi đầu hôn môi ngăn lời cô nói, một lúc sau mới đáp “Ừm.”Nhưng em quá trẻ tạo mẫu không dám chậm trễ, nhanh chân đi lấy trang phục của Lâm Trứ đến, anh cầm lấy đi vào phòng thử rồi quay ra, Kỷ Vi nhìn anh chằm chằm, tim đập nhanh Trứ tuyệt đối là dạng người rất hợp với tây trang, dáng người anh chuẩn, gương mặt lại có đường nét, thêm một thân toát ra khí thế, lạnh lùng cấm dục. Đặc biệt câu dẫn tâm hôn người đưa tay chỉnh cổ áo, nhìn vào Vi nhịn không được chạy tới, ôm eo anh từ phía sau. . . .Mặt dán lên lưng anh, trong hơi thở đều là hương vị của anh. Kỷ Vi giống chú mèo nhỏ, cọ cọ. . .Lâm Trứ nắm cổ áo, khóe môi cong lên “Em sao đấy?”Kỷ Vi ôm chặt anh “Anh đẹp trai quá đi mất. . .đẹp đến nỗi làm mắt em mù luôn nè.”Cô vẫn mềm mại như môi Lâm Trứ càng cong thêm, mỉm cười “Thật không đấy?”Giọng nói thầm ấm của anh hỏi lại cũng làm nhà tạo mẫu đứng kế bên tim đập nhanh, nam thần gì đây chứ. Lớn lên đẹp trai, hiện tại cũng không già, nhất cử nhất động đều toát ra mị lực, tuổi tác và kinh nghiệm của anh được thể hiện rất nhiều, cấm dục lại gợi cảm, còn có gia thế, nếu có cười tươi hay lạnh lùng đều làm người không rời mắt được. . . .Nhà tạo mẫu không kiềm chế được mà nói “Chuyện là. . .tôi có thể miễn phí cho hai người chi phí trang trí hôn lễ, là toàn…toàn bộ hành trình luôn.”Lời vừa nói ra khỏi miệng thì cô ấy ngây người. Sao mình có thể nói như vậy chứ? A? mình bị sắc đẹp nam thần mê hoặc rồi sao? Mình phải bù bao nhiêu tiền vào đây, trời ớiiiiiii…Kỷ Vi nghiêng đầu, cười hỏi “Thật vậy sao?”Nhà tạo mẫu sửng lại, ánh mắt mơ hồ, lại nhìn thấy Lâm Trứ đang nghiêng mặt lại nhìn, cô ấy gật đầu “Đúng vậy.”Đi mẹ nó tiền tôi rồi. . .Tôi từ bỏ được Vi cười càng tươi hơn “Cám ơn cô.”“Khách. . . Khách khí rồi.” Trong lòng nhà tạo mẫu gào thét, cô gái gì ơi, tôi hâm mộ cô quá. . . .Thử xong áo cưới thì bên ngoài trời cũng đã đen, Kỷ Vi và Lâm Trứ cùng đổi lại đồ của mình, dưới ánh mắt đưa tiễn của nhà tạo mẫu, Kỷ Vi kéo tay Lâm Trứ đi xuống lầu, khu vực thay đồ này tương đối xa, bao gồm cả chỗ thiết kế, chỗ quay phim cũng vậy. . .Bên ngoài cây dần ngả bóng, Lâm Trứ lấy ra một cái chìa khóa xe, “tích” một tiếng, chiếc xe Jaguar đằng xa nháy đèn Trứ cúi đầu hỏi Kỷ Vi “Em muốn ăn gì?”Kỷ Vi suy nghĩ “Vậy đi ăn beefsteak nhé.”“Ừm.”Lâm Trứ mở cửa xe cho cô, Kỷ Vi khom lưng ngồi vào, anh thuận tay thắt lại dây an toàn cho cô, Kỷ Vi che miệng ngáp “Thật mệt quá.”Thử cả một ngày, ngoại trừ lựa bộ sẽ mặc ngày kết hôn còn phải thử những bộ sẽ chụp hình cưới, đến cả mấy Trứ nhìn rồi đưa tay nhéo mũi cô, anh đi qua đầu xe đến bên ghế lái. Rất nhanh chiếc xe Jaguar màu đen này rời khỏi tháng kế tiếp Kỷ Vi và Lâm Trứ đã sắp xếp xong lịch đi chụp hình cưới, Lâm lão gia vốn muốn đi cùng nhưng thân thể ông dạo này lại không được tốt thế ông phái Lâm Ngọc đến làm hoa sớm, Lâm Trứ mặt đối mặt với Lâm Ngọc đang ôm đùi Kỷ Vi, rất là trầm mặc. . .Lâm Ngọc đã hơn 5 tuổi, ngồi dưới đất một lúc mới đứng lên vỗ ống quần nhỏ của mình, nói “Hôm nay con đến để giúp chị, không có giúp bác cả đâu.”Lâm Trứ “…”Lâm Ngọc “Con cũng có tây trang nhỏ nhé, rất xứng đôi với chị luôn.”Lâm Trứ “…”Lâm Ngọc “A, chị thật là trẻ nha, nhìn qua là tưởng mười tám tuổi thôi, đứng với bác cả chả xứng đôi tí nào.”Lâm Trứ “…”Một giây sau, Lâm Ngọc hu hu khóc lớn, khóc đến nước mắt như mưa, ôm khung cửa cầu xin Lâm Trứ “Bác cả…con đi phụ giúp mà, bác cả cho con lên xe đi. Ông cố ơi ông mau giúp con với.”Lâm lão gia khí thế hung dữ từ trong phòng đi ra, đưa aty chỉ vào Lâm Trứ “Hôm nay anh dám không đem theo Lâm Ngọc thì tôi…tôi sẽ tuyệt thực.”Lâm Trứ không nói gì, Kỷ Vi ôm lấy mặt anh, ghé sát thì thầm “Sao anh ngày càng keo kiệt vậy chứ?”Lâm Trứ nhướng mày, đưa mắt nhìn cô vợ nhỏ của mình “Anh keo kiệt?”“Không phải vậy sao? Tính cách Lâm Ngọc đã như vậy rồi, hơn nữa không phải anh đã đồng ý rồi sao?” Kỷ Vi tiến tới hôn lên cằm anh, đôi mắt chớp Trứ nghiêng đầu đưa mắt nhìn Lâm Ngọc vẫn luôn bám lấy khung cửa khóc, một lúc sau mới đưa tay ra nửa ôm Lâm Ngọc Ngọc vội vàng ôm eo Kỷ Vi, vẻ mặt sợ Trứ “…”Rốt cuộc xe cũng có thể khởi lão gia và dì Trần đứng ở cửa, hai người đều cảm động, cuối cùng thì Kỷ Vi và Lâm Trứ cũng đặt bước chân đầu tiên vào ngưỡng cửa hôn nhân. Hai người đều chờ mong bọn họ chụp áo cưới xong và trở lão gia xoay người, đưa tay chỉ vào phòng, “Đến lúc đó ở đây có thể treo một tấm, hoặc một tấm bên kia cũng được.”Dì Trần cười nói “Đúng đúng đúng.”“Trên lầu cũng có thể treo hình, chúng ta lên lầu hai lầu ba xem thử. . .”“Được.”Lâm lão gia lại nói “Sao Vi Vi chưa có động tĩnh gì hết. . .”Dì Trần hơi ngập ngừng đáp “Con bé còn nhỏ, chắc Lâm Trứ đang suy nghĩ cho thân thế con bé mà.”Lâm lão gia “Tôi phải tiếp tục tập luyện nhiều hơn để chắt trai của tôi. . .”Dì Trần cười to “Đúng vậy, để tí nữa tôi gọi lão Lưu đến cùng ông đi tản bộ. . .”Nửa tháng thời gian tới là đi chụp hình, khó có khi nào Lâm Trứ trích ra được thời gian, Kỷ Vi cũng tạm dừng công việc, đây cũng là lần đầu tiên cô và Lâm Trứ thoải mái đi xa nhà như vậy, tâm tình rất hào đèn nhỏ Lâm Ngọc tuy rằng rất thích nháo nhưng lúc nên ngoan thì vẫn rất ngoan. Đối với cu cậu, chuyến này rất vui đội nhiếp ảnh đều đi phía sau, toàn là xe tốt, cả đoàn cùng nhau lên cao tốc, khi đến gần nơi chuẩn bị thì bắt đầu rời cao tốc, đi qua những cánh đồng, những ngọn núi cao, qua những con sông, tại mỗi địa phương đều để lại bóng dáng của bọn Vi nhìn Lâm Ngọc cầm đạo cụ mũ rơm đứng ở phía trước đang rất phấn khích. . . .Cô đưa tay xoa bụng mình, ngẩng đầu nhìn Lâm Trứ “Anh nói xem, chúng ta sẽ sinh ra đứa bé như thế nào?”Lâm Trứ ôm eo cô, tay cũng đặt lên bụng cô, thấp giọng nói “Như nào cũng được, hay là tối nay lại nỗ lực thêm nhé?”Mặt Kỷ Vi đỏ lên, đẩy anh “Anh đừng có không đứng đắn như vậy. . .”Lâm Trứ “Ừm, anh cứ không đứng đắn đấy.”.“Hai người đang nói gì vậy? Chỉ toàn là thói đời sau này, hừ.” Lâm Ngọc đội mũ rơm làm cả gương mặt nhỏ nhắn đều bị che khuất, cũng chính vì vậy nên cu cậu mới nghe rõ ràng hai người nói, cậu hất cằm, tay nắm mũ, cố hết sức nhìn hai Vi nghe Lâm Ngọc nói đến “thói đời sau” mà phì cười. Lâm Ngọc thấy Kỷ Vi cười thì “hì” một tiếng, ánh mắt sáng lấp lánh “Sao chị lại xinh đẹp vậy chứ. . . .”Lâm Trứ “Xinh đẹp cũng là của bác.”Anh vừa nói câu này thì Kỷ Vi và Lâm Ngọc đều ngây trước anh không thèm để ý Lâm Ngọc khiêu khích, khóc nháo như nào thì Lâm Trứ vẫn chưa từng lên tiếng, nhiều nhất anh chỉ dùng hành động như xách Lâm Ngọc đi, rất ít khi đáp trả trực là không thể nhịn được nữa sao?Lâm Ngọc bật lên tiếng hu hu, ủy khuất chạy lại ôm lấy Kỷ Vi, đến cả mũ rơm cũng đều bị rớt “Bác cả la con, la con. . .”Kỷ Vi ôm lấy cu cậu, nhỏ giọng dỗ “Không la mà.”“Bác cả chỉ biết la con, con giận quá, con muốn được hôn hôn.”Kỷ Vi “…”Cô bất đắc dĩ phải cúi đầu xuống hôn Lâm Ngọc một cái, Lâm Trứ híp mắt, cuối cùng lại quay đi nhặt lấy cái mũ rơm đội lên đầu nhỏ của Lâm Ngọc, sau đó lại vươn tay túm lấy cổ Lâm Ngọc, đem cu cậu ôm đứng lên,nói “Bác cả dẫn con đi chơi. . . .”Lâm Ngọc hoảng sợ “…Con không cần nha. . . .”Lâm Trứ không đáp lại cậu, ôm cậu đi ảnh gia đi theo phía sau chụp Vi lấy lại tinh thần, nhìn người đàn ông đang ôm Lâm Ngọc đi, anh ôm Lâm Ngọc rất thoải mái, thoạt nhìn thần sắc anh lạnh lùng nhưng động tác lại rất ôn Ngọc giãy dụa giãy dụa, cả người dựa vào vai anh, tay nắm mũ rơm, mệt mỏi muốn lòng Kỷ Vi mềm mại như bông, nếu cô và Lâm Trứ cũng có một đứa bé thì có phải anh cũng ôn nhu như vậy hay không, mặt lạnh ôm nhóc con, nhưng động tác lại rất ôn đàn ông này thật chứ. . . . .Kỷ Vi hai mươi hai tuổi càng hiểu được người này đúng thật là tim cô không còn lay động bất định, không còn tồn tại cảm giác an toàn, toàn tâm toàn ý tin tưởng nay chụp ảnh quay phim cũng không nhiều, phần lớn chỉ có đi dạo, buổi tối về khách sạn thì Lâm Ngọc đã ngủ say cả buổi khi cu cậu tỉnh lại thì ngoan ngoãn ở trong lòng ngực Lâm Trứ ngáp một cái, gọi một tiếng “bác cả”, dường như hiềm khích lúc trước đã hoàn toàn tan Trứ ừ một tiếng, đặt cu cậu lên chiếc ghế, để cu cậu tự ngồi. Trợ lý tiến lên chuẩn bị bàn ănBa người dùng xong cơm chiều thì vẫn còn một cảnh muốn chụp, là Kỷ Vi yêu cầu, trấn nhỏ này thật sự có rất nhiều điều đặc đó Kỷ Vi còn chọn hai bộ hán phục. Lâm Ngọc được trợ lý mang đi tắm rửa, mặc một bộ hán phục nhỏ quay lại, ngồi xếp bằng trên thảm khách sạn, chơi tấm Vi chọn một bộ hán phục màu hồng nhạt, sau khi trang điểm xong thì đi ra, cả người xinh đẹp và duyên Trứ đã thay đồ từ sớm, anh nghiêng đầu thì thấy cô mang bộ mặt xấu hổ đi đến, Lâm Trứ híp mắt nhìn bộ hán phục này, sau khi thắt phần ngực xong thì lại càng lớn, cần cổ trắng như tuyết. Kỷ Vi nâng váy, xoay người “Nhìn được không anh?”Lâm Trứ “Rất đẹp.”Anh mặc chính là bộ đồ màu vàng, rất có khí thế, khi anh đứng cùng một chỗ với cô thì đúng là nữ yêu kiều, nam tuấn lãng, thật là trời sinh một ảnh gia cười, nói “Đêm nay thật sự rất hợp với điều này.”Phong cách của khách sạn được trang trí theo thời Minh, đến cả giường cũng vậy, Lâm Ngọc ngồi xuống chỗ thảm trải sàn, buồn chán dùng tấm gỗ vỗ vỗ vào lưng bác cả, cu cậu làm cho Kỷ Vi chụp hình rất đẹp nhưng lại đem bác cả của mình chụp xiêu xiêu vẹo vẹo… Kỷ Vi đưa mắt nhìn theo màn giường đỏ đằng trước, gương mặt hồng lên. Dưới ánh đèn mờ tối, mọi thứ nhìn càng mông lung Trứ nắm tay cô, theo ý nhiếp ảnh gia mà tiến lại ngồi trên giường, bắt đầu chụp phòng mờ tối, lại thêm phong cách trang trí này làm Kỷ Vi có phần hoảng hốt, cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông mặc hán phục màu vàng, nhớ lại lúc anh quay phim《 Đại Kim 》khi ấy, hoàng đến ngồi trên lưng ngựa, đầu đội ngọc quan. . .Kỷ Vi dựa vào lòng ngực anh, cười hỏi “Lúc mà anh đóng vai hoàng đế chính là cảm giác như này sao?”Lâm Trứ ôm cô, cúi đầu đáp, “Không giống nhau.”Đó là quay phim, đây không phải Vi cười hì hì, xoay người nhổm dậy, sau lại ngả người vào lòng anh, đôi chân dài của Lâm Trứ duỗi ra trên sàn nhà, anh đưa tay ôm cô gái trong lòng mình, Kỷ Vi không mang giày, bên dưới làn váy là đôi chân trắng nõn, hơi co ảnh gia lập tức chụp tất cả các tấm hình chụp cùng nhau đều là người đàn ông cao lớn mặc bộ đồ hán phục màu đen điểm sắc vàng đang cúi đầu nhìn cô gái náo loạn trong lòng ngực, hai bộ hán phục dường như hòa vào nhau, thêm vào đó là đôi chân trắng nõn lọt vào ống kính. Thật sự là quá trên giường chọn vài tư thế để chụp, mỗi tư thế lại có đến mấy tấm hình, có ảnh Kỷ Vi nằm thả lỏng hoàn toàn, lại có ảnh Kỷ Vi đè lên Lâm Trứ, anh xoay người ôm cô vào ngược, tóc hai người chạm nhau, anh cúi đầu khiến cho đôi môi mình chạm mà như không chạm vào cô, vẫn còn có một chút khoảng ảnh gia thật sự thán phục, quả không hổ danh đã từng là ảnh đế, lúc nào cũng biết tư thế nào là thích hợp chụp hình người chụp một lúc mới thay đổi địa Ngọc chu môi, chống cằm, vẻ mặt không Vi cười nắm tay cu cậu, dẫn cậu nhóc đến phòng khách chụp kiểu Ngọc bò lên đùi Lâm Trứ, ôm lấy anh nói “Bác cả phải ôm con đấy, không được ném con xuống đâu.”Lâm Trứ không đáp, tùy ý cậu nhóc ngọ nguậy trên người mình, Kỷ Vi khom lưng từ phía sau ôm lấy cổ anh, nhiếp ảnh gia nhanh chóng chụp được lại cảnh này, thuận miệng khen Kỷ Vi “Góc độ rất tốt.”Lâm Trứ nghiêng đầu, đôi môi mỏng chạm vào vành tai Kỷ Vi, nhỏ giọng nói “Càng ngày em càng biết dụ dỗ, hửm?”Kỷ Vi đỏ mặt, nhéo lỗ tai anh “Anh nói bậy bạ gì đó. . .”Bởi vì chụp ảnh vào buổi tối nên phần lớn các bức hình nhìn tương đối ấm áp, ái muội, Lâm Ngọc chụp một lúc liền mệt, nhưng có lẽ bởi vì hôm nay cu cậu rất hòa hảo với Lâm Trứ nên vẫn luôn ôm lấy cổ anh, không chịu đi xuống, chờ cậu nhóc ngủ thiếp đi thì Lâm Trứ mới đứng dậy, đưa cậu vào phòng kế bên để lý cũng ở trong phòng đó để có gì chăm sóc Lâm anh quay ra thì đoàn chụp ảnh đang thu dọn đạo cụ chuẩn bị đi về, trợ lý đang dọn dẹp tại phòng khách, Lâm Trứ hỏi “Cô ấy đâu?”Trợ lý ngẩng đầu đáp “Dạ ở trong phòng.”“Bận rộn cả ngày rồi, xong thì nghỉ ngơi đi.” Lâm Trứ ung dung quăng xuống câu nói đó, ý tứ chính là đừng đến quấy rầy hai người họ. Trợ lý đương nhiên hiểu được, đây là phòng mà có hai phòng trống bên cạnh, cửa chỉ có một cái nên càng yên tĩnh hơn, bảo mật phòng chính của hai người mở hờ, Lâm Trứ đẩy cửa đi vào thì thấy Kỷ Vi đang đứng ở trước gương, tay đang vuốt dọc mái tóc dài. Bây giờ tóc Kỷ Vi được duỗi thẳng, một màu đen tuyền, có vài sợi bị vướng nơi bả vai còn phần lớn thì đang rũ xuống. Lâm Trứ khóa cửa đi lên trước, từ phía sau ôm lấy Kỷ Vi, nghiêng đầu hôn lên cổ Vi vừa mới tẩy trang, trên mặt vẫn còn lành lạnh, cô “ưm” một tiếng, kéo lấy tay anh, ai biết được người này lại há miệng cắn xuống bả vai vẫn còn quần áo, Kỷ Vi hoảng hốt, Lâm Trứ dùng cái tư thế này hôn cô. . . .Cô theo bản năng che ngực, Lâm Trứ cười nhẹ “Không cần che, anh biết em không mặc gì bên trong cả.”Nói xong tay cũng rất nhanh cởi dây thắt lưng váy một cách thuần thục, Kỷ Vi thở dốc hỏi “Sao anh lại biết rõ vậy chứ?”Lâm Trứ nhíu mày, không người cô qua, váy đã rơi xuống, Kỷ Vi mềm mại ướt át chờ đợi anh đến, Lâm Trứ bắt nạt người trên của cô trước, một thân trang phục đen ánh vàng lướt qua trong như một đế vương đang chiếm đoạt phi tử của trầm người cũng yên nói Lâm Trứ ngày càng thấp “Nỗ lực sinh một bé con nào. . .”Kỷ Vi cắn môi dưới, ánh mắt câu người lấp lánh ánh nước nhìn anh “Ừm, để anh có con trai lúc tuổi già. . . A. . . . .”
Lâm Trứ đặt thịt cua vào chén, Kỷ Vi cởi khẩu trang ra đặt một bên, vừa quay đầu qua thì thấy có thịt cua trong chén, cô không nghĩ nhiều, cầm đũa lên gắp bỏ vào miệng, sau đó cô mới phát hiện ra không khí hình như có không đúng lắm, Lâm Trứ cứ tách thịt cua không ngừng, A Mạo còn gắp cho cô một con mực cầm đũa lên chuẩn bị ăn thêm, cảm thấy những ánh nhìn đối diện như tên bắn vèo vèo Mạo cười có chút xấu xa, một lát sau, hướng về fans nói, “Cũng chưa phát hiện ra sao? Kỷ Vi là cô bé ở nhà Lâm tổng, còn không biết xấu hổ mà nói là fans ruột của Lâm lão sư, các em gái này thật….”Anh ta nói, chỉ điểm cho fans vài bộ người ngồi ăn đều yên tĩnh trong giây lát, sau đó lật tức phát ra âm thanh chói tai, Liêu Mân thiếu chút nữa đã làm rớt đũa, cô ấy nhìn về phía Kỷ Vi, lắp bắp hỏi “Cậu.. Cậu là cô bé năm ngoái vào Lâm gia?”Trong miệng Kỷ Vi vẫn còn đang nhai con mực, ngẩn ngơ, nửa ngày sau mới gật đầu nói “Ừm.”“Đờ mờ.”“A chị gái nhỏ, xin chào.”“Trời ạ, mình và cậu ngồi cùng bàn, cùng lớp, cùng trường…..”Kỷ Vi nhìn Lâm Trứ, anh đang cầm ly nước nhàn nhạt uống, không nói gì, có thể thấy được đây là anh muốn đem cô ra ngoài ánh sáng, để từ nay về sau không thể đi theo fans làm hồ nháo Vi “……”Mà những bạn fans đó, ban đầu vốn là có địch ý với Kỷ Vi, nhưng hiện tại tất cả đột nhiên không còn gì, mỗi người đều bày ra gương mặt như hoa nở nhìn Kỷ Vi, A Mạo cười nói “Về sau đừng mang chị gái nhỏ Kỷ Vi đi ra ngoài chơi nha, Lâm lão sư không thích đâu.”“A, biết rồi ạ, dễ bị bắt cóc.”“Đúng đúng đúng, em hiểu rồi ạ.”“Về sau Kỷ Vi không cần phải trà trộn vào đám fans tụi em đâu ạ….”Kỷ Vi “……”A Mạo tiện đà lại nói “Vậy thôi ăn cơm đi, chuyện hôm nay giữ kín nhé?”“A, dạ được.”“Dạ dạ dạ, ăn cơm, ăn cơm.”Vì thế mọi người khôi phục trạng thái ban đầu, trở lại ngồi ăn cơm, còn có vài người nhìn lén Kỷ Vi, chỉ cần Kỷ Vi quay đầu lại, các bạn fans ấy đều mỉm cười với cô, cô gái dẫn đầu lúc nãy cũng vậy, cười sáng lạn, vẻ mặt lấy lòng. Liêu Mân vẫn luôn nhìn chằm chằm Kỷ Vi cười, cả mấy bạn trong lớp của cô cũng đều đã hoàn cảm đối với Kỷ Vi tăng vọt nhanh chóng, yêu ai yêu cả đường đi cơ cơm này ăn có chút lâu, còn có người chủ động gắp đồ ăn cho Kỷ Vi, Kỷ Vi có phần ngại ngùng, vội vàng nói không cần, Lâm Trứ không ăn nhiều nên nhanh chóng dừng đũa, múc chén canh đưa Kỷ Vi, lúc Kỷ Vi nhận lấy trừng mắt với anh một cái, Lâm Trứ nhướng mày, nhàn nhạt nói “Lúc dì Trần nói em theo đuổi thần tượng, anh còn nghĩ em truy ai đây.”Kỷ Vi nhấp môi, cười một cái, ghé sát vào anh, nói “Theo đuổi anh đó.”Lâm Trứ “……”Anh cầm lấy hộp thuốc bên cạnh, nói “Em ăn xong rồi thì ở đây chờ anh.”Kỷ Vi “Dạ.”Sau đó cô quay đầu nhìn anh, Lâm Trứ cúi đầu, một tay cầm bật lửa một tay hơi chống lên, trong miệng ngậm điếu thuốc, vừa bật lửa vừa đẩy ghế đi ra ban công, đứng ở ngoài Vi nhìn theo anh, sau đó mới quay đầu lại bàn ăn, vừa quay lại thì thấy mấy fans đã giơ lên điện thoại chụp Vi cắn đũa, trong lòng hơi lúc sau tất cả đã ăn xong, A Mạo cùng hai trợ lý khác chuẩn bị cho các fans rời đi, Kỷ Vi đeo khẩu trang lên bị mấy người lôi kéo chụp ảnh, Kỷ Vi ừm’ một tiếng, đứng ở vị trí giữa, ngoan ngoãn phối hợp với mọi người, sau khi chụp xong, mọi người ôm máy ảnh chào tạm biệt Kỷ chưa được mấy bước, ai nấy cũng đều nhón chân quay về phía ban công nhìn lại, Lâm Trứ đang dựa vào thành ban công, trong tay kẹp điếu thuốc, vẫn đang nghe điện thoại, không ra ngoài chào tạm biệt mọi người ở đây cũng không dám nói nhiều, có thể ăn một bữa cơm chung với anh quả thật quá may mắn, sao lại không biết xấu hổ mà đòi hỏi thêm cơ chứ, hơn nữa Lâm Trứ cũng không phải lưu lượng tiểu sinh 1 bình thường.1 Lưu lượng tiểu sinh cụm từ đặc biệt dành riêng cho những nam minh tinh sở hữu cho mình lượng fan hâm mộ hùng chính là người dẫn đầu các thần tượng nam, căn bản không để bụng những cái gọi là lưu Liêu Mân và Kỷ Vi đều đã đặt phòng, vì thế mọi người vẫn đang lôi kéo Kỷ Vi, nhất định không Vi ôm Liêu Mân, cười nói “Ngày mai tìm cậu đi chơi.”“Được.” Liêu Mân gật đầu, nhéo mũi Kỷ Vi, sau đó lôi kéo đám người Tập Diểu Diểu đi ra, Kỷ Vi đưa mọi người ra cửa, sau đó mới quay về đó, cô nhìn thấy Lâm Trứ chỉnh cổ áo đi từ ban công vào, anh đến bên ghế dựa lấy áo khoác, nói “Về khách sạn thôi.”A Mạo dạ’ một tiếng, kéo hành lý của Kỷ Vi, Kỷ Vi đi theo Lâm Trứ vào thang máy, sau khi tiến vào Lâm Trứ nghiêng đầu ho khan một Vi liếc anh một cái, cô chắp tay sau lưng, hỏi “Anh bị cảm ạ?”Thần sắc Lâm Trứ lạnh nhạt, nhìn cô đáp, “Không. Tí nữa em ở phòng bên cạnh, nghỉ ngơi sớm một chút.”“Dạ được.” Kỷ Vi bĩu Trứ lại hỏi “Có đem bài tập theo không?”Kỷ Vi “….. Ai đi chơi lại mang theo bài tập chứ?”Lâm Trứ kéo cổ áo, nuốt nước miếng, có chút không thoải mái, yết hầu chuyển động, Kỷ Vi nhìn anh chằm chằm, vừa lúc ánh nhìn đi xuống xương quai xanh của anh, sắc mặt đỏ lên, đi ra thang máy cô tiến lên nắm lấy cánh tay anh, A Mạo ở phía sau cười nói “Làm gì vậy tiểu tiên nữ? Nếu em đang làm vậy mà phóng viên chụp được thì fans đều điên mất thôi.”Kỷ Vi quay đầu lè lưỡi với A Trứ cúi đầu nhìn cô một cái, không nói chuyện, tùy ý cô kéo, tư thế cô kéo quả thật có chút ỷ lại, Lâm Trứ híp mắt dẫn cô khom lưng đi vào xe bảo khi tiến vào Kỷ Vi mới buông tay, lúc này đổi thành cô ngồi bên cạnh Mạo bị đưa ra ngồi ở đằng khởi động, rời khỏi nhà hàng chạy về phía khách sạn. Khách sạn Lâm Trứ ở từ trước đến nay đều là tốt nhất, xe ngừng trước cửa, Kỷ Vi ngáp một cái mới bước xuống, một lát sau liền nhìn thấy có một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng ở bậc thang, trên người khoác một cái áo choàng màu trắng nhìn về phía bên tác của Kỷ Vi hơi khựng lại, cô quay đầu nhìn, Lâm Trứ đang nghiêng đầu ho khan, khom lưng từ trên xe bước xuống, Kỷ Vi nhanh chóng chạy đến nắm cánh tay anh, lại nhìn về phía người phụ nữ mắt của người đó hơi co lại, A Mạo giúp Kỷ Vi lấy hành lý xuống, kéo về phía khách sạn, thần sắc Lâm Trứ vẫn nhàn nhạt tùy ý Kỷ Vi nắm, vừa lên cầu thang Kỷ Vi liền nghe được A Mạo chào hỏi người kia “Triệu lão sư.”Triệu Noãn Noãn lễ phép cười, ánh mắt nhìn về Lâm Trứ, cười nói “Lâm lão sư, cảm mạo đỡ hơn chút nào chưa?”Lâm Trứ vẫn cứ nhàn nhạt “Đỡ một chút, cảm ơn đã quan tâm.”Nói xong liền trực tiếp lướt qua cô ta, Triệu Noãn Noãn híp mắt nhìn Kỷ Vi, Kỷ Vi cũng nhìn cô ta, đúng lúc này áo choàng của Triệu Noãn Noãn bị gió thổi bay lên, lộ ra bầu ngực no đủ, Kỷ Vi “…….” Có ngực thì ghê gớm sao?Cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn Lâm Trứ, Lâm Trứ vẫn lạnh nhạt, hoàn toàn không nhìn Triệu Noãn Noãn, Kỷ Vi thở ra một hơi, đến thang máy Lâm Trứ cúi đầu nhìn cô, hỏi “Nhìn cái gì?”Kỷ Vi cười “Không có, tùy tiện nhìn thôi ạ.”Lâm Trứ nhìn cô, không lên đặt ở lầu tám, lầu tám có bốn phòng, tất cả đều dành cho đoàn đội của Lâm Trứ, hiện tại bọn họ nhường lại phòng 802 cho Kỷ Mạo đẩy hành lý đến phòng 802, mở cửa cho Kỷ Vi Vi đứng ở cửa nhìn Lâm Trứ, Lâm Trứ rút cánh tay về, nói “Đi tắm trước, nếu mệt quá thì nghỉ ngơi.”“Em tắm xong có thể đi qua tìm anh được không?” Kỷ Vi làm nũng nhón chân lên, Lâm Trứ nhìn cô nhóc đang nhón nhưng anh cũng chỉ nhìn đến trán của cô, ngón tay búng nhẹ vào giữa trán cô, “Có thể, sẵn tiện nói cho anh nghe thầy giáo giao bài tập gì cho em.”Kỷ Vi “……” Mạo đứng ở phía sau cười rộ lên, sau đó đem thẻ phòng của Lâm Trứ một cái đưa cho Kỷ Vi, nói “Được rồi, nhanh chóng nghỉ ngơi đi, tối nay lại đi tìm Lâm lão sư làm bài tập.”Kỷ Vi bĩu môi, trừng mắt nhìn Lâm Trứ, mất hứng, sau đó cô vào phòng, trong phòng trang trí rất đẹp, cửa sổ sát đất, sô pha, chiếu tatami. Quả thật Kỷ Vi đã mệt mỏi một ngày, cô đi đến chiếu tatami, trực tiếp ngã nằm xuống, lăn một khi lăn xong Kỷ Vi mới cầm áo ngủ đi tắm, đang tắm thì bỗng nhiên cô nhớ ra mới vừa nãy người phụ nữ kia hỏi anh cảm mạo tốt lên chưa…Kỷ Vi xoa cổ cùng thân mình, cho nên anh bị cảm sao?Khó trách vẫn luôn ho khan, bị cảm còn hút thuốc?Kỷ Vi dùng tốc độ nhanh nhất tẩy thân mình, sau đó cô nhanh chóng lau khô người, thay áo ngủ, một lát sau Kỷ Vi lại thay ra một bộ đồ bình thường, ra khỏi cửa đi về phía thang máy, vừa đến lại gặp phải A Mạo đi ra, A Mạo liền giữ chặt tay Kỷ Vi “Tiểu tiên nữ, đi đâu đây?”Kỷ Vi ấn thang máy, nói “Em đi mua thuốc cảm cho anh ấy.”A Mạo vừa nghe, cười rộ lên “Hai ngày nay Lâm tổng nhận được nhiều lắm, không cần mua.”“Vẫn là mua đi.” Kỷ Vi dùng gương mặt đáng thương nhìn A Mạo, A Mạo bị khuôn mặt nhỏ xinh đẹp này cầu xin thì tâm lập tức mềm đi, cậu ta cười nói “Được, anh đưa em đi, gần đây có tiệm thuốc.”“Cảm ơn A Mạo ca.” Kỷ Vi nhanh chóng bước vào thang máy, A Mạo theo sát đi vào, hai người xuống lầu, đến tiệm thuốc kế bên mua thuốc cảm, sau đó trở thang máy Kỷ Vi đá chân, đá một hồi, hỏi A Mạo “Người phụ nữ hồi nãy chúng ta gặp mà còn chào hỏi Lâm Trứ ấy, đó là ai vậy ạ?”“Hả? À, là nữ chính của bộ phim.” A Mạo suy nghĩ, sau lại cười đáp Kỷ Vi vừa nghe, “A, cho nên có cảnh tình cảm lúc diễn sao ạ?”“Khẳng định là có.”Kỷ Vi siết chặt hộp thuốc, trong lòng cảm thấy chua đến Mạo lại cười nói “Nhưng mà những cảnh như vậy cũng chưa diễn. Lúc trước khi quay phim , nữ chính là La Phàn không thể nào ra diễn, vì Lâm tổng mà khóc đến chết đi sống lại.”Kỷ Vi “Yêu nghiệt.”A Mạo cười ha ha, “Đúng vậy, yêu nghiệt.”Đinh —— một tiếng, cửa thang máy mở ra, Kỷ Vi lấy thẻ phòng Lâm Trứ, ôm theo hộp thuốc, tích một tiếng đi vào. Hai phòng gần sát nhau nên cách bố cục cũng giống nhau, điểm khác nhau nho nhỏ chính là phòng này đã được Lâm Trứ ở qua một khoảng thời gian nên có một mùi hương rất nhẹ, Kỷ Vi nhìn trên bàn trà có bình nước ấm, cô cầm bình đi nấu nước, sau đó rót ra một ly, cầm hộp thuốc lên mò mẫm đi vào trong phòng, trong phòng tắm không có tiếng nước, ban công lúc mới vào đã nhìn thấy anh không có ở đó, vậy hẳn là anh đang ở trong Vi tiến vào, nhìn ngó, cô thấy có người nằm trên Trứ nằm nghiêng ở trên giường, cúc áo sơmi màu đen được mở ra, có thể nhìn thấy được cổ trắng thon dài, anh đang tắm cũng chưa Vi có chút lo lắng, bước nhanh hai bước, cẩn thận đặt ly nước và thuốc trên đầu giường, sau đó ngồi xổm xuống nhìn anh. Gương mặt lúc anh ngủ so với ngày thường nhu hòa thêm vài phần, nhưng vẫn có điểm cương ngạnh, Kỷ Vi duỗi tay, chạm vào trán anh, có nóng nhưng không nhiều Vi cầm lấy nhiệt kế trên tủ đầu giường, nhìn một lúc, thấy bộ dạng anh đang ngủ, cuối cùng không nỡ lay anh tính, ánh mắt cô di chuyển xuống dừng lại ở đôi môi mỏng của anh góc cạnh rõ ràng, có nét, còn có chút khí Vi nhìn chằm chằm, chậm rãi hướng sát vào anh, tim đập như trống bỏi, rất nhanh, cánh môi mềm mại của cô gái đã đụng phải bờ môi mỏng của anh, trong nháy mắt như có một luồng điện lan ra toàn thân, Kỷ Vi có chút choáng ngay sau đó, một bàn tay từ phía sau giữ lấy cổ Kỷ Vi, người đó mở to mắt, Kỷ Vi kinh ngạc, lúc này môi anh lại chuyển Vi phát hiện ra anh muốn hôn cô, cô có chút luống đó, động tác của anh dừng lại, đôi mắt rõ ràng hơn, anh híp mắt nhìn lâu sau, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên “Kỷ Vi, cao nhị cao tam 2 ở trọ trong trường đi.”2 Cao nhị cao tam tương đương lớp 11 và lớp 12.
1 Top 20 tiểu tiên nữ của ảnh đế hay nhất 2022 – PhoHen2 Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế – Thâm Hải Lí Đích Vân Đóa – Truyện HD3 Tổng hợp truyện Tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế – Trang 1 – ZingTruyen4 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Truyện 5z5 HoÀn TIỂU TIÊN NỮ CỦA LÂM ẢNH ĐẾ – Chương 17 – Wattpad6 Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ – Tàng Thư Viện7 Review Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế, Tiểu … – Vuihecungchocopie8 Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế Trọn Bộ – Selene Lee – Writing is my life9 Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ – Audio Truyện Ngôn Tình Hay Nhất10 Lâm Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ – Đọc Truyện Convert11 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Truyện FULL12 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Chương 60 Truyện Chữ Full13 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Tìm Truyện14 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế Bán Tiệt Bạch Thái Dưới đây là bài viết Tiểu tiên nữ của ảnh đế hay nhất được bình chọn 1 Top 20 tiểu tiên nữ của ảnh đế hay nhất 2022 – PhoHen Tác giả Ngày đăng 08/12/2021 Đánh giá 875 vote Tóm tắt 1. Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Truyện Full 2. Ảnh đế tiểu tiên nữ 3. Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – 4. Review Tiểu Nguồn 2 Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế – Thâm Hải Lí Đích Vân Đóa – Truyện HD Tác giả Ngày đăng 10/06/2021 Đánh giá 367 vote Tóm tắt Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế. Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế … Tên Khác Ảnh Đế Đích Tiểu Tiên Nữ. Tác Giả Thâm Hải Lí Đích Vân Đóa. Tình Trạng Hoàn Thành Nguồn 3 Tổng hợp truyện Tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế – Trang 1 – ZingTruyen Tác giả Ngày đăng 11/26/2021 Đánh giá 391 vote Tóm tắt Tổng hợp truyện Tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế. Tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế codaihiendailangmanngontinhngọtnữcườngsungxuyênkhông Nguồn 4 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Truyện 5z Tác giả Ngày đăng 08/27/2021 Đánh giá 558 vote Tóm tắt REVIEW TRUYỆN TIỂU TIÊN NỮ CỦA LÂM ẢNH ĐẾ. Tác giả Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại Hiện đại, showbiz, dưỡng thành, nam ảnh đế – cô gái nhỏ đơn thuần đáng yêu, Nguồn 5 HoÀn TIỂU TIÊN NỮ CỦA LÂM ẢNH ĐẾ – Chương 17 – Wattpad Tác giả Ngày đăng 11/24/2021 Đánh giá 456 vote Tóm tắt HoÀn TIỂU TIÊN NỮ CỦA LÂM ẢNH ĐẾ – Bán Tiệt Bạch Thái. General Fiction. Edit Sym Bìa Sym Raw/Convert Mễ Trùng Wikidich, lupan_lan93 TTV Văn án Năm 16 Nguồn Tác giả Ngày đăng 04/19/2022 Đánh giá 428 vote Tóm tắt Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ thuộc thể loại Hiện Đại của tác giả Thâm Hải Lý Đích Vân Đóa được cập nhật nhanh nhất hàng ngày Nguồn 7 Review Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế, Tiểu … – Vuihecungchocopie Tác giả Ngày đăng 09/12/2021 Đánh giá 279 vote Tóm tắt Review Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế, Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế. Theo dõi Vui Hè Cùng Choco Pie trên. Bạn đang xem Review Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Nguồn 8 Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế Trọn Bộ – Selene Lee – Writing is my life Tác giả Ngày đăng 06/13/2022 Đánh giá 410 vote Tóm tắt Tên truyện Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế Tên gốc Ảnh Đế Đích Tiểu Tiên Nữ Tác giả Thâm Hải Lí Đích Vân Đóa Số chương 63 chương sâu răng Thể Nguồn 9 Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ – Audio Truyện Ngôn Tình Hay Nhất Tác giả Ngày đăng 12/22/2021 Đánh giá 321 vote Tóm tắt Truyện audio ngôn tình Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ. An Tâm có một con chó Shiba, tên gọi Thái Tử điện hạ. Phó ảnh đế xuất đạo nhân vật là Thái Tử, Nguồn 10 Lâm Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ – Đọc Truyện Convert Tác giả Ngày đăng 09/09/2021 Đánh giá 581 vote Tóm tắt Lâm Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ. Tên Gốc 林影帝的小仙女. Thể loại Tiểu Thuyết Lãng Mạn. Tác Giả Nguồn 11 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Truyện FULL Tác giả Ngày đăng 05/16/2022 Đánh giá 57 vote Tóm tắt Đọc truyện Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế của tác giả Bán Tiệt Bạch Thái, đã full hoàn thành. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng Nguồn 12 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Chương 60 Truyện Chữ Full Tác giả Ngày đăng 02/21/2022 Đánh giá 154 vote Tóm tắt Đọc truyện Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Chương 60, đã full hoàn thành, tải nhanh, được cập nhật mới và sớm nhất. Hỗ trợ xem trên di động Nguồn 13 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Tìm Truyện Tác giả Ngày đăng 04/14/2022 Đánh giá 191 vote Tóm tắt Nội dung truyện Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế tuy hơi đơn điệu nhưng bù lại giọng văn nhẹ nhàng, văn phong mạch lạc tạo cho truyện có màu sắc riêng Nguồn 14 Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế Bán Tiệt Bạch Thái Tác giả Ngày đăng 01/05/2022 Đánh giá 55 vote Tóm tắt Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế của tác giả Bán Tiệt Bạch Thái hiện đang có số lượt xem khá cao trên hệ thống trang Nguồn
Văn ánGiới thiệu 1Một ngày kia, trường học xì thể ngờ, vị Trần Thuật kiêu căng khó chiều kia lại có một ngày ngoan ngoãn ở trong lớp giúp bạn gái mình làm bài chúng cắn hạt dưa ngưỡng mộ Liệu có phải bạn gái cậu ta là hoa khôi An Nguyệt không nhỉ?Có người liền nhảy ra đính chính "Không phải hoa khôi nhưng là em gái của hoa khôi. Vào tiết thể dục hôm trước tôi quay về phòng lấy đồ thì nhìn thấy cảnh em gái hoa khôi bị Trần Thuật đè lên tường hôn dữ dội lắm."Giới thiệu 2Trần Thuật dùng tay nắm chặt mũ lưỡi chai, giọng trầm khàn nói An Tĩnh cậu hãy cười với mình một cái Tĩnh liền bẽn lẽn nói Mình còn đang làm bài ngờ Trần Thuật ngập ngừng giây lát liền nói Mình làm giúp cậu, cả mạng của mình cũng cho cậu.
tiểu tiên nữ của ảnh đế