Truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết - Chương 44 với tiêu đề 'Ngón tay thứ sáu-thập' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!” Đọc truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết của tác giả YY Đích Liệt Tích, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Ebook Có Giỏi Thì Đừng Chết của tác giả YY Đích Liệt Tích. Thể loại: Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HE đã chết rồi nhưng vẫn đem ra xử lại. Thậm chí có những loại tuyên án phải xử tử năm lần bảy lượt mới có thể hết tội. Nếu ngành hành pháp làm như thế thì đang nhân bản sự giết hại và hận thù không đáng đâu vào đâu. Người cầm cân cash. “Bẹp.”Dưới chân hình như lại giẫm phải thứ gì đó, cái loại cảm giảm dính dính, sền sệt đó làm người ta không vui một chút Phúng cúi đầu ra là một bãi phân động vật, mà trên đó có một dấu chân cực kỳ quen thuộc, không hề nghi ngờ, chính là dấu chân của vòng một giờ, không biết là lần thứ mấy cậu đạp phải phân. Lúc đầu, cậu còn biến sắc rồi tìm đại một bãi cỏ khô chà xát đôi giày, nhưng lúc này, Hách Phúng chỉ bình tĩnh mà đi qua bãi phân này, không thèm quan tâm mà đi về phía giờ cậu đã quen với loại chuyện này rồi, cho dù lát nữa có xuất hiện một bãi phân voi ma mút, cậu cũng không ngạc nhiên. Rừng rậm nguyên sơ như thế này, ngoại trừ thực vật, thứ nhiều nhất chính là phân động có điều tại sao lại bảo cậu đến nơi hoang sơ hẻo lánh như vậy chứ, có phải lừa gạt không vậy? Mà không biết người kia có đưa nhầm địa chỉ cho cậu không, làm gì có công ty nào lại phỏng vấn ở cái nơi quái quỷ này chứ?Hách Phúng nhớ lại khoảng nửa giờ trước, lúc cậu đứng ở chỗ đầu bìa rừng hỏi một bác nông dân đi ngang đó lối vào rừng, bác ấy nhìn cậu như thể Trời ạ, cậu vào cái nơi toàn cây này làm gì vậy? Điều này khiến Hách Phúng có một loại cảm giác rằng mình đang bị lý công ty lâm nghiệp Lục Hồ muốn tuyển một trợ lý dài hạn, đãi ngộ tốt, bao ăn ở, thử việc một là bởi vì đọc được một mẩu tin tuyển dụng trên báo, Hách Phúng mới quyết định trèo đèo vượt suối hơn một giờ đi vào khu vực rừng rậm thâm sâu này. Đơn giản là vì phần công việc có đãi ngộ tốt, bao ăn ở này – ít nhất là trên thông báo tuyển dụng viết chưởng đánh chết con muỗi đang vụng trộm hút máu mình, Hách Phúng mặt không đổi sắc mà hủy thi diệt tích, rồi mới tiếp tục đi về phía theo đường mà bác nông dân đó chỉ, sau khi đi dọc con đường nhỏ này sẽ thấy cuối đường có một ngôi nhà nhỏ, đó chính là chỗ cậu cần nhà nhỏ, căn nhà nhỏ, căn nhà nhà nhỏ, căn nhà nhỏ… Í? Hình như là chỗ thực tế, Hách Phúng chỉ thấy được một cột khói cao cao trên trời, bởi vì cả ống khói cũng bị cây cối rậm rạp che mất, nhưng cậu vẫn có thể nhìn thấy một con đường nhỏ trải dài từ ngôi nhà đến dưới chân sự là đem lại cho người ta cảm giác đó là ngôi nhà của các tinh linh giữ rừng trong đồng Phúng không khỏi suy nghĩ, không biết trong căn nhà nhỏ này có phải thật sự có một tinh linh không? Cho dù không phải là tinh linh, tối thiểu cũng là một vị mỹ nhân có khí chất thanh suy nghĩ say sưa thì cậu nghe thấy một tiếng đóng cửa không xa từ trong khu rừng nhỏ vọng tới, tiếp theo là tiếng bước chân vội vã, giây tiếp theo, một bóng người lọt vào tầm mắt đen phập phồng theo mỗi động tác, bồng bênh tiêu sái, thoạt nhìn rất mềm mại, con ngươi màu nâu thuần, trong suốt sáng ngời. Từng đường nét trên mặt đều sắc sảo, rõ ràng từng góc cạnh, mũi cao thẳng, môi khẽ bậm lại, vừa nhìn là biết đây là người có tính nghiêm thể xem ra tối thiểu cũng có thể đánh giá chín mươi lăm điểm. Hách Phúng nâng cầm bình luận tiện nói thêm một câu, nếu người này không phải là nam thì Hách Phúng đã nguyện ý cho anh ta một trăm điểm vậy, người đang vội vàng chạy về phía cậu, là một người đàn ông trưởng thành rất anh tuấn, cả người đều toát ra hơi thở tươi mát, nam tính. Hách Phúng không muốn cho một người cùng giới tính với mình một trăm điểm chỉ vì vấn đề nguyên tắc của cậu mà mươi lăm điểm chạy càng lúc càng gần, lúc chạy ngang qua Hách Phúng còn mang theo một luồng gió.“Đi theo tôi.”Cái gì?Hách Phúng trừng mắt nhìn, vừa rồi cái tên kia đang nói chuyện với cậu à?Mãi đến lúc cậu quay đầu qua thì chín mươi lăm điểm đã chạy rất xa. Không còn biện pháp nào khác, xét thấy đối phương rất có thể là đồng nghiệp tương lai của mình, Hách Phúng rất nể mặt mà đi nhanh cậu đã biết mình đã ra một quyết định cực kỳ sai lầm dẫn đến những bất hạnh về sau cho cậu.“Này, rốt cuộc anh muốn đi đâu vậy?”Đi theo chín mươi lăm điểm khoảng năm sáu phút, chỉ thấy hai người càng chạy thì cây cối xung quanh càng rậm rạp, ánh sáng trên đầu cũng bị nhánh cây che mất, tất cả mọi âm thanh dường như bị ngăn cách với bên ngoài, giống như đang bước vào một thế giới Phúng cuối cùng nhịn không được cất tiếng hỏi “Ít nhất anh phải cho tôi biết đang làm cái gì chứ.”Chín mươi lăm điểm đi ở đằng trước, cúi đầu lẩm nhẩm trong miệng. Hách Phúng tưởng anh ta đang trả lời cậu, nhưng khi đến gần mới biết, người này căn bản không có nghe thấy câu hỏi của cậu mà chỉ lầm bầm cái gì đó ngày trước, phụ nữ, hai mươi sáu Phúng chỉ nghe thấy vài từ mấu chốt này nhưng lại không rõ mấy từ này kết hợp với nhau đặt vào tình huống hiện tại là có ý khả năng là ba ngày trước một người phụ nữ xinh đẹp hai mươi sáu tuổi nào đó hẹn chín mươi lăm điểm đến chỗ này hẹn hò. Không đúng, nếu vậy thì anh ta không thể mang mình theo mới phải, đã hẹn hò thì càng ít người càng cũng có thể là ba ngày trước, người phụ nữ này để lại đây một thứ gì đó đến bây giờ chín mươi lăm điểm mới biết cho nên mới vội vã chạy vào rừng để lấyCái này rất có khả năng, bởi vì muốn tìm đồ dĩ nhiên là càng nhiều người càng tốt, cho nên mới mang cậu như vậy, Hách Phúng cũng thấu hiểu sự lo lắng của đối phương, bất luận để lại cái gì ở trong rừng không có ai trông mà để đó ba ngày, rất có thể sẽ bị hư hao, chín mươi lăm điểm sốt ruột cũng là điều dễ như vậy cậu sẽ không ngại làm người tốt một lần, nói không chừng nếu giúp anh trai này tìm được thứ đó, lúc phỏng vấn thì anh ta cũng có thể nói giúp cậu vài câu tốt Phúng cuối cùng hạ quyết tâm, phát huy tinh thần yêu thương đồng bào, trợ giúp vị tiên sinh chín mươi lăm điểm đáng thương này một người tiếp tục đi về phía trước, có điều lần này, cây cối dần dần thưa thớt, ánh nắng từ trên đỉnh đầu xuyên qua từng tán lá chiếu xuống đất, cách đó không xa có thể nghe thấy thanh âm suối chảy róc ầm, Ầm mươi lăm điểm đến đây thì đi chậm lại, Hách Phúng thấy vậy, cũng âm thầm thả chậm tốc độ lại, đi về một gốc cây khác giữa rừng.“Cậu đi đâu đó?”Ai biết cậu chỉ mới nhấc chân lên đối phương đã chú ý. Bị đôi mắt nâu chớp cũng không thèm chớp kia nhìn chằm chằm, Hách Phúng không thể nào bước tiếp, cậu cảm thấy trong người có một thứ gì đó dâng trào mãnh liệt hơn.“Đi đâu?”Chín mươi lăm nhìn cậu chòng chọc, hỏi lại một lần ầm, ầm ầm, ầm ầm, tiếng suối chảy róc rách, sinh động tựa như một bản nhạc, rất rõ ràng từ xa xa truyền Phúng sắp khống chế không được. Mất một lúc lâu sau, cậu mới hít nhẹ một hơi, cười nói“Hôm nay thời tiết thật sự rất không tồi, phong cảnh ở đây cũng rất đẹp. ở đây hoàn cảnh cũng tốt lắm. Nhắc mới nhớ, hôm nay trước khi đi tôi có ăn mấy miếng bánh mì rồi uống một ly sữa, sau đó, tôi mất khoảng một giờ để tìm đến đây. Tôi nghĩ, có lẽ bây giờ đã đến thời điểm… ““Đi đi.” Còn chưa nói xong, chín mươi lăm điểm đã phất phất tay, không hề để ý nói “Đừng chạy quá xa.”Hách Phúng sửng sốt một giây, nói như vậy mà anh ta cũng hiểu? thần giao cách cảmMặc kệ vậy, thấy chín mươi lăm điểm không hề nhìn mình, Hách Phúng vội bước chân sang bên kia, lấy một loại tư thế cực kỳ xấu hổ đi đến dưới gốc cây đại thụ, nhanh chóng cởi bỏ trói buộc, phóng thích dục vọng nguyên thủy của nhân dù cậu cũng không muốn làm chuyện này ở bên ngoài đâu nhưng mà còn có sự lựa chọn khác à?Ầm ầm, ầm ầm, đó là bản hợp ca đầy vui sướng của con suối xèo, bên này “dòng suối nhỏ” của Hách Phúng cũng thực sung sướng mà khơi thông,Rất nhanh đã giải quyết xong nhu cầu, Hách Phúng sửa sang lại một chút, chuẩn bị xuống suối rửa tay. Mắt nhìn thấy chín mươi lăm điểm đang tìm gì đó trong nước, tiểu ác ma trong Hách Phúng khẽ nhảy nhót, nhưng cuối cùng lý trí vẫn nói với cậu Hãy đàng hoàng mà rửa tay cái gì mà đùa? Tốt nhất là đợi khi người ta trở thành đồng nghiệp của mình thì tính tiếp Phúng khẽ cười, Hách Phúng vươn tay vào dòng nước trong vắt, nhịn không được mà cảm thán thiên nhiên thật tươi hổ là khu bảo tồn tự nhiên, nước ở đây so với nước khoáng bên ngoài còn trong hơn. Không những thấy được rõ ràng mặt mũi của cậu, mà ngay gương mặt của người dưới đáy nước cũng thấy rõ ràng, nước thật là sạch từ, người dưới đáy nước?Hách Phúng dừng một giây, lần thứ hai xoay người nhìn nước, một đôi mắt to đang cứng đờ đang trừng cậu, là đôi mắt của một cô gái, mái tóc cô ở dưới nước xõa tung, tựa như đám bèo màu đen. Gương mặt bị ngâm nước đến trắng bệch, phù thũng, bắt đầu thối rữa, một con cá nhỏ bơi vào tai phải của cô, chốc lát sau lại đung đưa cả người bơi ra từ tai trái.“Ha ha.”Hách Phúng khẽ cười một tiếng, nhắm mắt lại. Thật sự là mặt trời quá chói khiến cậu sinh ra ảo giác luôn, đừng nói là đêm qua coi truyện ma quỷ nhiều quá nên giờ ám giây sau cậu mở mắt ra, một đôi mắt không nhắm lại vẫn mở lớn nhìn bên nhìn nhau “đắm đuối” khoảng chừng vài giây.“A a a a a a a a, a a a a a a a a a!”Cậu dùng tốc độ nhanh nhất lùi về phía sau, Hùng Phách phát ra âm nam cao mà ngay cả cậu cũng không đoán liên tục lùi về bên dòng suối, thân thể chưa kịp đứng vững, sắp ngã xuống, may mắn lại được người khác đỡ lấy.“Câm miệng, đứng đó.”Một âm thanh không hề xa lạ vang lên bên tức Hách Phúng nhìn thấy chín mươi lăm điểm đi qua cạnh mình, đi đến chỗ phát hiện nữ quỷ nước, im lặng nhìn một giây, sau đó lấy một túi ni lông đủ để đựng thi thể trong ba lô Phúng nhìn anh ta tay chân nhanh nhẹn vác nữ thi lên, bỏ vào túi, thậm chí còn nhấc nhấc thử xem bao nilông chắc hay không xuôi mọi chuyện, chín mươi lăm điểm lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.“Đã tìm được rồi.”“Ừ, một lát sẽ đem qua.”Hách Phúng trợn mắt há hốc mồm nhìn, thì ra đồ anh ta muốn tìm ở khe suối chính là khối thi thể mươi lăm điểm kéo ni lông túi, đi đến trước mặt người chưa phục hồi tâm lý sau cú sốc này – Hách Phúng, ra lệnh“Làm việc đi.”Anh đưa túi nilông chứa xác chết đến trước mặt Hách Phúng.“Phụ tôi vác nó về.”“…”Hách Phúng chỉ có thể gào thét trong im giờ sau Hách Phúng rốt cục biết người con trai nhặt xác mà không hề sợ này không phải là đồng nghiệp của cậu, mà chính là lãnh đạo trực tiếp. Hơn nữa vị đại boss này có một cái tên cực kỳ thích hợp với anh ta – Lâm Thâm. thâm trong thâm sâuFacebook Comments Trọn bộ Có Giỏi Thì Đừng Chết Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen hot full Có Giỏi Thì Đừng Chết của tác giả YY Đích Liệt Tích rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Đam Mỹ này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷ Một ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một tên đang cố gắng tự sát. “Sinh mệnh thực sự rất quý giá” “…” “Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a….” “…” “Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa” “Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà”“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!” Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói —— “Bên này phong cảnh đẹp.” Đẹp, em, gái, cậu! Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra. Biên tập đánh giá Hách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a! Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao … Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết? Doc truyen co gioi thi dung chet lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết full, chương 1, chương cuối. Có Giỏi Thì Đừng Chết wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Có Giỏi Thì Đừng Chết review, Có Giỏi Thì Đừng Chết Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Có Giỏi Thì Đừng Chết Danh sách chương Có Giỏi Thì Đừng Chết Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Có giỏi thì đừng chết Tên gốc Hữu chủng nhĩ biệt tử Tác giả YY Đích Liệt Tích Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, 1×1, HE Tình trạng Hoàn – 74 Chương + PN Văn án Một ngày nào đó, người giữ rừng đang cố gắng khuyên nhủ một tên đang muốn tự sát . “Sinh mệnh rất quý giá.” “…” “Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu người muốn được trường sinh bất lão, Tần Thủy Hoàng a, Lý Thế Dân a…” “…” “Phải , sinh mệnh cũng vậy, giống như màng trinh của con gái chỉ có một cái duy nhất, đã mất thì không bao giờ … có thể hồi phục được nữa .” “… Bây giờ cái ngàn vàng ấy cũng có thể tái tạo mà …” “== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không , lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết ! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!” Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói —— “Bên này phong cảnh đẹp.” Đẹp, em, gái , cậu ! Là người quản lý của Lâm Nghiệp Lục Hồ, tôi tuyệt đối không để chuyện này xảy ra . Ps cái văn án ==+ chém bừa đó. Biên tập đánh giá Hách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a! Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao … Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết , người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết? Vài lời tâm sự vì truyện này đã có bạn đào rồi nhưng bỏ dở, nên chủ nhà chỉ lấp hố tiếp theo thôi, không đào lại. Mục lục Nhà Phong Vân Minh Nguyệt nhà mới BLZ Group Chương 1 Ngày này năm sau là ngày giỗ Chương 2 Nghiệp chướng Chương 3 Nguyên nhân bắt đầu Chương 4 Tìm người chết 1 Chương 5 Tìm người chết 2 Chương 6 Tìm người chết 3 Chương 7 Tìm người chết 4 Chương 8 Tìm người chết 5 Chương 9 Tìm người chết 6 Chương 10 Ảnh ngược trong nước 1 Chương 11 Ảnh ngược trong nước 2 Nhà ~Phù Dung Các~ Chương 12 Ảnh ngược trong nước 3 Chương 13 Ảnh ngược trong nước 4 Chương 14 Ảnh ngược trong nước 5 Chương 15 Ảnh ngược trong nước 6 Ebook Có Giỏi Thì Đừng Chết của tác giả YY Đích Liệt TíchThể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷMột ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một tên đang cố gắng tự sát.“Sinh mệnh thực sự rất quý giᔓ…”“Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a….”“…”“Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa”“Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà”“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói—— “Bên này phong cảnh đẹp.”Đẹp, em, gái, cậu!Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy tập đánh giáHách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a!Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao …Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết? Tác giả Thể loại Đam MỹNguồn Hàn Dạ Tuyết, thái FullSố chương 77Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷMột ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một đang cố gắng tự sát."Sinh mệnh thực sự rất quý giá""...""Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a....""...""Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa""Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà"“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói—— “Bên này phong cảnh đẹp.”Đẹp, em, gái, cậu!Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy tập đánh giáHách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a!Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao …Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết?Có Giỏi Thì Đừng ChếtTác giả YY Đích Liệt TíchThể loại Đam MỹNguồn Hàn Dạ Tuyết, thái FullSố chương 77Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, hư cấu, kinh tủng huyền nghi, hoan hỉ oan gia, Phúc hắc lạnh lùng quái gở công X Ôn thiện tạc mao lãnh đạm thụ, 1×1, HEEdit Hàn Dạ Tuyết, Tiểu Tịch TịchBeta Linh Viên, Min, Tiêu tỷMột ngày kia, khi người giữ rừng cố gắng khuyên nhủ một... tên đang cố gắng tự sát."Sinh mệnh thực sự rất quý giá""...""Từ cổ chí kim, ai ai cũng muốn được trường sinh bất lão a! Không tính đâu xa chính như Tần Thủy Hoàng, Lý Thế Dân a....""...""Đúng như vậy, sinh mệnh giống như màng trinh của người thiếu nữ, chỉ có một cái duy nhất, mất rồi thì chẳng thể nào phục hồi được nữa""Cái ngàn vàng hình như cũng đã tái tạo được mà"“== Thúi lắm! Tóm lại tôi nói cho cậu biết, đừng có bày đặt chạy tới chỗ này tự sát! Mẹ nó, có biết lão tử nhặt xác của mấy người vất vả lắm không, lão tử là người giữ rừng, không phải nhặt xác chết! Vì sao ngày nào cũng có nhiều thi thể cho lão tử nhặt vậy chứ!”Tên tự sát nhìn ánh mắt táo bạo của người giữ rừng, quay đầu, u buồn nói—— “Bên này phong cảnh đẹp.”Đẹp, em, gái, cậu!Là người quản lý của rừng Lục Hồ, tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy tập đánh giáHách Phúng rốt cuộc cũng tìm được công việc, nhưng công việc này có chút kỳ quái, mỗi ngày phải đi theo thủ trưởng mặt than tuần tra núi rừng không nói, vì sao luôn phải nhặt thi thể trở về? Đến tột cùng có bao nhiêu người muốn chạy tới nơi chim không thèm ị này tự sát a!Tên Lâm Thâm mặt than này, dựa vào cái gì nói với cậu thì như cái núi băng, gặp người khác thì cười sáng lạn như vậy chứ! Ở trong khu rừng này Hách Phúng và Lâm Thâm mỗi ngày thức dậy rời giường đi nhặt xác, một cuộc sống “tốt đẹp” làm sao …Con người sau khi chết, sẽ để lại thứ gì? Xúc động nhất là dù sống hay chết, người sống vẫn sẽ nhớ đến người chết, không muốn người khác đau khổ nhưng sao cứ mãi đâm đầu vào cái chết? Danh sách chươngChương 1 Ngày này năm sau là ngày giỗChương 2 Quả là nghiệp chướngChương 3 Khởi nguyên Nguyên nhân bắt đầuChương 4 Kẻ tự sát phần 1Chương 5 Kẻ tự sát phần haiChương 6 Kẻ tự sát Phần 3Chương 7 Kẻ tự sát phần bốnChương 8 Kẻ tự sát phần nămChương 9 Kẻ tự sát phần cuốiChương 10 Ảnh ngược trong nước phần 1Chương 11 Ảnh ngược trong nước phần haiChương 12 Ảnh ngược trong nước phần 3Chương 13 Ảnh ngược trong nước tứChương 14 Ảnh ngược trong nước ngũChương 15 Ảnh ngược trong nước lụcChương 16 Ảnh ngược trong nước thấtChương 17 Thập niên đẳng trường sinh – nhấtChương 18 Thập niên đẳng trường sinh – nhịChương 19 Thập niên đẳng trường sinh – tamChương 20 Thập niên đẳng trường sinh – tứChương 21 Thập niên đẳng trường sinh – ngũChương 22 Thập niên đẳng trường sinh – lụcChương 23 Thập niên đẳng trường sinh – thấtChương 24 Thập niên đẳng trường sinh – bátChương 25 Người vô ảnh – nhấtChương 26 Người vô ảnh – nhịChương 27 Người vô ảnh – tamChương 28 Người vô ảnh – tứChương 29 Người vô ảnh – ngũChương 30 Người vô ảnh – lụcChương 31 Người vô ảnh – thấtChương 32 Người vô ảnh – bátTruyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện

có giỏi thì đừng chết