Chương 1-: Kẻ thay thế. Chương 2-: Tôi là Diệp Nhược Phi. Chương 3-: Dị tượng. Chương 4-: Xuyên cmn không rồi! Chương 5-: Hình như lão tử có "đồng hương". Chương 6-: Ta tới từ Trung Quốc. Chương 7-: Đi kinh thành. Chương 8-: Gặp lại người quen. Chương 9-: Thương nhân Tây Dương.
Tập hợp các câu chuyện đủ thể loại như SẾN SÚA, HƯỜNG PHẤN, NHẠT NHẼO hay thậm chí là NGƯỢC =)))) đọc truyện [ĐOẢN] 101 CHUYỆN YÊU ĐƯƠNG NHÀ NEO được đăng bởi LsLmsLinhs
Đam mỹ thế thân là thể loại truyện lấy người sau thay thế cho người trước. Thấy hình bóng của một ai đó trong hình dáng của người trước mắt. Truyện cũng rất hấp dẫn và cuốn hút, cảnh báo là ngược nhiều hơn sủng nha các bạn.
Đam mỹ là thể loại tiểu thuyết về tình cảm, tập trung xây dựng và khai thác chuyện tình cảm của những cặp đôi nam với nam, đồng tính luyến ái nam. Đam mỹ có nguồn gốc xuất phát từ Trung Quốc. Đam mỹ khi được sử dụng tại Nhật Bản được mọi người gọi là Yaoi
Bạn đang đọc truyện Tình Nhân Không Hoàn Mỹ của tác giả Dạng.Trích đoạn:"Ý cậu là muốn tôi đ* cậu?" Đây là lần đầu tiên Dương Chí nghe được yêu cầu này từ khách hàng, dù sao thì hắn cũng là omega. Khách tới không phải alpha cũng là nhưng lần này hắn lại đụng trúng omega."Ừ" Khách hàng trước mặt
cash. Tình yêu đơn phương là vết thương dao sắc kéo dài trong cơn đau triền miên không dứt. Nếu buông tay, nỗi đau có lẽ không còn nữa. Nhưng Trác Lam là một kẻ cố chấp, ôm một mối tình suốt 5 năm gìn giữ, liều mạng đến đáng sợ. Nhưng cuối cùng thì sao? Tình cảm mười năm bị coi rẻ như một món đồ chơi dễ dàng vứt ra ngoài cửa sổ. Nào có thuần khiết xinh đẹp bằng bóng dáng người đó trong lòng hắn. Ah, vẫn chỉ mãi là thế thân mà thôi. Cậu chán ghét hắn nhìn cậu bằng ánh mắt dịu dàng ôn nhu nhìn người đó. Từng ánh mắt, lời nói, cử chỉ khiến cậu cảm thấy hạnh phúc đến đau lòng. Phản chiếu trong ánh mắt của hắn, không phải cậu, mà là một người khác. Cậu từ bỏ con người của chính mình, thay đổi thành người khác, như một con búp bê rối bị giễu cợt, vẫn không ngừng làm tròn bổn phận của một thế thân. Đến lúc kẻ đó trở về, đôi mắt hững hờ, tuyệt vọng như muốn tan nát trong khoảnh khắc. Nhìn hắn điên cuồng vì y, tâm cậu như ngàn kim châm xuyên xỏ, máu cũng đọng thành mảng bám dính ghê rợn. Haha, tự cười nhạo chính mình, thực muốn đem 5 năm cố gắng thành một món ăn, nuốt trong miệng, e mới có thể thoải mái. Nuốt rồi, cổ họng lại còn đau rát hơn, nó như đọng trong cậu một cái gì khô khan, nhức nhối đến đau lòng. Đau đớn! Đau đớn tột cùng! 5 năm cố gắng, có lẽ nên buông bỏ đoạn tình cảm vô vọng này thôi. Từ bỏ!!! ******************** Trác Lam ngồi trong phòng, tay cầm cuốn sách hiếm hoi mà mình rất thích, mà mặt đen như mây bão, tay run run muốn xé nát cuốn sách này, lại không nỡ ... Mấy vệ sĩ canh gác bên ngoài , cả người lẩy bẩy không đứng vững . Bọn họ bị sát khí ngùn ngụt mây đen dọa sợ , Trác Lam mà đùng một cái phát tiết , e là bọn họ không xong với lão đại . - Nè , rốt cuộc chị dâu bị làm sao vậy ? Cả ngày đều ngập mùi súng ? - Ai biết được . Hôm qua , chị dâu làm việc , cư nhiên lão đại đến phá hoại . Sáng nay chị dâu còn không ngại cho lão đại ăn một cái tát đó !!! ... Thể loại Đam Mỹ , Ngược , Gương Vỡ Lại Lành . Tác Giả Băng Thii Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đam Mỹ - Thế Thân! Tên Khác Kẻ Thay Thế Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Khả Tằng Ký Đắc Ái Có Từng Nghĩ Đến Yêu? Lâm Tử Tự Chúng Mình Đều Là Bé Ngoan Yên Đích Hôi Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo Chỉ Phiến Khinh Diêu Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung Bất Hội Hạ Kỳ Cẩm Thành Mùa Hoa Vu Vũ Phong Khởi Lan Thành Tẫn Phi Hoa Phiền Lạc
Đối với người phụ nữ đề mong muốn mình có được hạnh phúc, nhưng cô lại không có được điều đó. Càng tệ hơn người cô thương lại xem cô là thế thế. Anh cưới cô về làm vợ nhưng không phải vì yêu mà là vì cô có dung mạo giống với người phụ nữ anh yêu. Bị người ta mắng chửi, mỉa mai cô nhịn. Anh hững hờ, anh vô tình cô cũng không hề than phiền. Anh mang phụ nữ về nhà cô cũng mắt nhắm mắt mở coi như không thấy. Anh nói anh yêu cô, anh quan tâm cô. Nhưng tất cả những việc anh làm với cô không phải vì yêu mà vì một mục đích khác. Trích" Thừa Dật em hỏi anh, trước giờ anh có từng yêu em dù chỉ một chút hay không "".... "" Im lặng coi như là không rồi, Thừa Dật em chỉ muốn hỏi anh một câu duy nhất, anh đồng ý cưới em vì điều gì. Xin anh hãy trả lời thật lòng cho em biết, có được hay không "" Em giống cô ấy "" À....haaaa hoá ra từ trước đến nay em cũng chỉ là người thay thế "
Người Thay Thế Tác giả Phạm Sinh. Thể loại Đam Mỹ. Link Thảo luận và góp ý các sáng tác của Phạm Sinh. * * * Thành phố sầm uất, nhộn nhịp. Con người chạy đua với thời gian, chạy đua với vận mệnh. Dương quang rực rỡ đang dần lụi tàn nhường chỗ cho bóng đêm thăm thẳm. Ánh đèn lần lượt xuất hiện, thắp sáng bóng tối mờ mịt sắp tới. Nhưng ánh đèn dẫu có sáng đến mấy, mãi mãi cũng không thay thế được dương quang. Thành phố rộng lớn, nhìn dòng người đi lại trên con phố chật hẹp, y bất giác mĩm cười. Y cười vì không đoán được bọn họ đang nghĩ gì. Thật buồn cười nhỉ? Làm sao có thể đoán được suy nghĩ của một người trừ phi chính miệng họ nói ra? Mà nếu như chính miệng họ nói ra đi nữa thì có chắc đó là thật tâm. Y đã tưởng bản thân đủ thông minh để hiểu một người. Cũng có lẽ y chưa bao giờ thật sự hiểu con người ấy. Hắn nói "Anh chưa từng nghĩ bản thân mình có thể yêu một người nhiều đến thế." Ánh mắt hắn lúc đó rất diệu dàng. Thậm chí y còn cảm nhận được tâm tình của hắn lúc đó. Hắn nói thật. Chắc vậy. Y chỉ vì một câu nói mà vui mừng cả ngày, lúc đi ngủ cũng không nhịn được mà cười suốt cả đêm y như thần kinh. Y không có cha mẹ, lớn lên ở viện cô nhi. Sau khi đến tuổi trưởng thành, y rời cô nhi viện đi làm. Còn nhớ ngày đầu tiên gặp nhau ấy, hắn ngồi bên gốc phượng trong công viên thẩn thờ. Y vì hiếu kì nên nhìn hắn nhiều hơn mấy lần nhưng cũng không bắt chuyện. Đúng lúc đó, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt phủ kín u tối. Song, khi nhìn thấy y, hắn như phát điên mà lao đến ôm thật chặt, miệng không ngừng lặp đi lặp lại. "Tìm thấy em rồi." "Em đã trở lại, đừng đi nữa được không?" Y cứ nghĩ hắn bị điên, sau khi một vùng hai vẫy ba đấm đá thì cũng thoát ra được, y quăng lại một câu rồi bỏ đi. "Bệnh thần kinh." Ai ngờ chỉ mới qua ngày hôm sau, tên thần kinh ấy lại tìm được nơi y làm, thậm chí nơi ở cũng bị tìm thấy. Y bắt đầu cảm thấy bất thường. Song, qua mấy ngày kế tiếp, các loại hoa, chocolate, thư tình.. Thay phiên nhau gửi tới tận tay y bằng nhiều cách khác nhau. Đến lúc này cũng đã sáng tỏ, y bị một tên đàn ông theo đuổi, còn là một tên thần kinh. Ai mà ngờ mọi chuyện lại diễn biến như thế? Y hẳn nên dọn nhà. Hay đổi công việc? Hoặc cả hai. Y quyết định cố lờ đi, mỗi ngày vẫn cứ bình thường diễn ra. Hoa, chocolate hay thư tình gì đó, xin lỗi lỡ tay làm rơi vào sọt rác cả rồi. Nhưng chẳng ai ngờ, việc tưởng như vô lí điên khùng của tên kia diễn ra suốt ba năm. Hắn còn tìm đến cô nhi viện nơi y từng sống quyên góp, còn tự thân làm tình nguyện viên suốt mấy tháng liền. Mưa dầm thấm đất, lâu ngày sinh tình. Thấm cái *beep*, sinh cái *beep* ấy, y vẫn xem hắn là tên biến thái không hơn không kém. Mãi đến một ngày xấu trời nào đó, y bị mấy tên côn đồ chặn đường trong ngỏ nhỏ. Lý do là y thích đàn ông. Hoặc đơn giản chúng thấy y không vừa mắt. Vậy thôi, ai mà biết được. Hai tên côn đồ và một đang cầm gậy bóng chày. Hơi khó nhằn, đầu tiên là đập tên côn đồ có vũ khí bằng chân trái hay phải gì đó, sau đó đập tên còn lại bằng tay phải hay trái gì đó. Thật không may y vẫn bị dính hay cú vào lưng. Và bầm một bên má nữa. Nhưng vẫn sống. Tên thần kinh đột nhiên xuất hiện sau lưng y. Vẻ mặt hắn lúc đó không dễ nhìn lắm. Hơi vặn vẹo và mất bình tĩnh. Tại sao vậy? Hắn cũng đâu có bị đánh. Đó là lần đầu tiên y đưa hắn về nhà. Tuy bị ép với lý do cần phải bôi thuốc. Mấy ngày sau đó hắn bổng mất tích. Không thư từ, không chờ y tan làm, không còn mấy lời ngọt ngào sến súa nữa. Quan trọng là lũ côn đồ quanh đây đã bốc hơi sạch sẽ. Y bắt đầu cảm thấy không quen lắm. Thỉnh thoảng y lại có suy nghĩ "Hẳn nên tìm hiểu nguyên nhân hắn cố chấp với bản thân mình như thế!" Suy nghĩ hơi lạ nhưng hợp lý. Dù gì cũng đã ba năm. Kể từ đó, y thỉnh thoảng cũng sẽ nhận lời mời dùng bữa với hắn, rồi vô tình nhắc lại chuyện ở công viên hôm ấy, lại vô tình hỏi hắn vì sao thấy y lại kích động vậy. Ánh mắt hắn lúc y đặt câu hỏi có gì đó thay đổi, có hoảng hốt, có buồn bã, rồi hắn lại nhìn thẳng vào mắt y trả lời. Hôm đó là ngày mà ba mẹ hắn biết chuyện hắn không thích phụ nữ. Hắn cùng ba mẹ cãi nhau một trận rồi ra công viên ngồi, sau đó gặp y. Lúc đầu hắn cũng chỉ định chơi đùa cho vui, rồi lâu dần hắn bị chính cách sống lạc quan, tinh thần quật cường của y hạ gục triệt để. Y biết hắn nói thật, không một người nào có thể bỏ ra ngần ấy năm chỉ để chơi đùa cho vui, vã lại ánh mắt không biết lừa dối. Nhưng trong lòng cứ như có một hồi trống gõ liên hồi, đều đặng rồi lại lỡ mất một, hai nhịp. Sự việc đó như một đoạn nhạc đệm êm đềm tiếp nối cho đoạn hòa tấu dồn dập phía sau. Hơn một năm sau, y và hắn cuối cùng cũng chính thức quen nhau. Hắn là một người đàn ông rất thông minh. Bằng chứng là bằng đôi bàn tay trắng hắn cũng có thể từ từ gầy dựng nên một cơi ngơi cho bản thân. Bằng vào ấn tượng đầu tiên là một tên điên, hắn dùng thời gian, tình cảm, lí trí khiến y dần dần xem hắn như một thói quen, một người thân thật sự. Hay nhỉ? Quả là một người quá thông minh, nhưng cây kim trong bọc dẩu có mài đi hết góc cạnh sắc nhọn thì ánh sáng nó phát ra trong đêm tối cũng đủ cho một người "sớm chiều ở chung" như y phát hiện. Một hôm nọ, hắn uống rượu say khước, say đến chẳng phân biệt được gì. Hắn ôm y vào lòng, siết y chặt đến không thở nổi. Hắn nói "Đừng đi.. Anh tìm em rất lâu.. rất lâu.." Y không hiểu hắn ta đang nói gì, chỉ cho là hắn say nên hồ ngôn loạn ngữ mà thôi. Nhưng y không hiểu rằng, người muốn làm càng thường dễ say. Sáng hôm sau lúc dọn dẹp ghế sofa, y tình cờ trông thấy một tấm hình rơi ra từ trong chiếc ví của hắn. Tấm hình đã chụp rất lâu nhưng bảo dưỡng rất tốt, mặt trước của tấm hình đã bị mày mòn cho thấy chủ nhân của nó thường xuyên lấy ra vuốt ve. Y dự định trả tấm hình vào vị trí cũ, song khi nhìn vào người thanh niên đứng cạnh hắn, y lại muốn nhìn kỹ hơn. Bọn họ đứng trên một ngọn đồi nhỏ, dưới chân còn có một phiến đá xanh xanh phủ đầy rêu. Ánh mắt họ nhìn nhau ăn ý biết mấy, dịu dàng biết mấy. Người nọ có một gương mặt khá thanh tú, diện mạo rất tầm thường. Nhưng ánh mắt có một sự trong trẻo mà bất cứ ai nhìn vào cũng muốn che chở bảo vệ. Diện mạo người nọ có năm phần giống y. Y nhíu chặt đôi mày, khoé môi mím thành một đường thẳng. Song, y vẫn đặt tấm hình vào vị trí cũ, nét mặt cũng thay đổi như bình thường. Mấy ngày sau đó, y vẫn sinh hoạt bình thường, nên làm thì vẫn làm, nên chơi thì vẫn chơi. Chỉ là mỗi khi hắn có tiếp xúc thân mật với y đều bị y tìm lý do lẫn tránh. Cuối cùng ngày mà y chờ đợi cũng tới. Hôm đó vẫn là một ngày bình thường như mọi khi, hắn vào tiệm hoa mua một bó hoa ly màu trắng xinh đẹp. Hắn đi viếng một ngôi mộ trông khá bình thường ở nghĩa trang, động tác nhẹ nhàn đặt đóa hoa xuống trước phần mộ, miệng thì thầm gì đó rất lâu. Vì quá xa nên y không nghe thấy, chỉ mơ hồ nhìn thấy giọt nước mắt rơi xuống cánh hoa ly khi hắn quay lưng rời đi. Một lúc lâu sau, y mới bước chầm chậm đến trước phần mộ, nhìn thật lâu vào tấm ảnh không nói một lời, mãi đến khi giọt nước trên cánh hoa ly đã tan vào không khí, y mới thì thầm một câu rồi cất bước ra về. "Người là ai, còn ta lại là ai đây!" Bản hòa tấu đã lên đến cao trào, chỉ một nhịp sai lầm thôi cũng có thể phá hỏng cả khúc nhạc hoàn mỹ. Đúng giờ tan làm, y mới chậm rãi đi về nhà. Một năm trước khi chính thức xác nhận quan hệ, y đã dọn sang nhà của hắn. Y vào nhà, nấu cơm, tắm rửa tựa như chưa có gì xảy ra. Bất ngờ là hôm nay hắn không về, không một cuộc gọi, không một tin nhắn. Y không còn quá quan tâm hắn đang làm gì nữa, sự bức bối khi sắp tiếp cận chân tướng nhưng lại mắc phải một màng sương mỏng manh, chỉ thấy được lờ mờ khiến y phát điên. Y chống hai tay lên trán, gục xuống bàn, thật lâu vẫn không ngẩng đầu lên. Một lúc sau, y đẩy ra cửa phòng làm việc. Nơi đây ngoại trừ lúc dọn dẹp y cũng không thường tới, bên phải là giá sách, bên trái chính là bàn làm việc của hắn. Trên bàn chất đống giấy tờ, xem ra mấy ngày nay y không dọn dẹp thì hắn cũng mặc kệ. Lẩn lộn trong mớ giấy tờ là một cuốn album bìa đen khá nổi bật. Dường như chủ nhân cố tình đặt nó ở đây. Cũng tốt. Y nhặt lên mở ra xem, không ngoài dự đoán, tất cả đều là ảnh chụp của hắn cùng với người thanh niên có khuôn mặt trông giống y. Có tấm đang đi du lịch, có tấm đang mừng sinh nhật, dường như mọi màu sắc y chưa từng thấy trong mắt hắn đều gói trọn trong một quyển album. Còn y lại thua cả một tấm hình. "Lại nữa, tại sao hết người này đến người khác cứ xem tôi như thế thân? Tại sao?" Y cầm quyển album toang quăng xuống đất, rồi lại nghĩ bản thân thật quá ấu trĩ, chẳng phải sự thật đã sớm rành rành ra đó rồi sao? Tất cả đều do y chìm đắm trong mớ tình cảm dối trá, tự nguyện bước chân vào bùn lầy lại đi trách bùn lầy làm dơ chân. Năm đó cũng vậy. Bây giờ cũng như thế. Dùng chưa đến một giờ để thu gom đồ đạc, y mở cửa, bước chân ra khỏi thứ cám dỗ gọi là tình yêu, tình thân. Bàn chân y chợt khựng lại khi trông thấy bóng dáng quen thuộc sau bóng cây. Y dừng bước, cố không quay đầu. Chỉ cần hắn bước đến, cho y một lời giải thích. Rồi mọi chuyện sẽ.. sẽ có câu trả lời. Y không biết rằng, chính hắn cũng chẳng có câu trả lời. Nhiều năm lầm lạc khi xem y như thế thân của người ấy. Hắn dần không phân biệt được phương hướng. Hai bóng dáng cứ chồng lên nhau. Họ khác biệt. Hắn biết nhưng không thể phân biệt. Một người đã mãi mãi ngủ yên, một người luôn tươi cười. Hắn biết bản thân đã quá tham lam ích kỷ. Sống mãi trong hình bóng người khác là một sự tồi tệ cho cả hai. Thật bất công với cả hai. Nên hắn đã đi đến quyết định. * * * Quyết định buôn bỏ hết tất cả, y xin thôi việc, bay sang nữa bên kia đất nước, kiên định không để mớ cảm xúc lằng nhằng làm ảnh hưởng đến bản thân. Ngồi trên máy bay, y suy nghĩ về những chuyện lần lượt sảy ra trong suốt thời gian qua, để rồi gom nó vào một góc khuất trong trí nhớ song, vẩn không làm được. Còn nhớ năm tám tuổi, hôm đó là ngày vui nhất trong đời khi y lần đầu tiên có ba mẹ, lần đầu trải nghiệm thứ cảm xúc tuyệt đẹp gọi là tình thân. Hôm đó y được nhận nuôi bởi một cặp vợ chồng vô sinh. Họ đối xử với y vô cùng tốt, cho y đi học, dạy y cách làm người, cho y tất cả mọi thứ tốt nhất mà họ có. Bọn họ thường ôm y vào lòng, cho y hơi ấm, cho y hi vọng về thứ được gọi là hạnh phúc. Để rồi đến năm y mười hai tuổi. Họ cuối cùng cũng có được một đứa con chân chính sau nhiều năm cố gắng. Đứa bé nhỏ nhắn đáng yêu, tay chân nho nhỏ suốt ngày chỉ biết khóc, ăn rồi ngủ. Chính sinh mệnh nhỏ bé ấy đã làm xáo trộn cuộc sống của y đến mức không thể cứu vãn. Tình thương của ba mẹ dành cho đứa con của mình vô hình chung làm bọn họ quên đi bản thân vẫn còn một đứa "con" khác. Bọn họ bắt đầu bỏ mặc y, rồi dần dần, y giống như một thứ thừa thải trong căn nhà hạnh phúc của ba người họ. Trận đòn roi đầu tiên là khi y lỡ tay làm rơi ly nước xuống đất dọa đứa bé khóc ầm lên. Rồi đến phiên trận thứ hai, thứ ba, từ có lý do cho đến vô duyên vô cớ. Đứa bé mười hai tuổi ấy bắt đầu học cách trốn tránh, tự học cách bảo vệ bản thân bằng cách thu mình vào bóng tối, nhẫn nhịn chịu đựng. Thật may mắn y vẫn có thể đi học, lý do đơn giản lắm. Vì bọn họ cần mặt mũi nên không thể mang tiếng thiên vị con ruột hắc hủi con nuôi. Mà việc học lại có thể làm cho một đứa nhóc chỉ biết học cách trốn tránh chuyển sang học cách tiếp nhận. Sáu năm sau, thằng nhóc chỉ biết co ro, khúm núm bây giờ cũng đã mười tám tuổi. Nó dùng sáu năm, dùng chính bản thân để tìm hiểu và thu thập chứng cứ, dùng gần như cả tuổi thơ để thoát khỏi căn nhà đem đến cho nó sự ấm áp cũng như sự rét lạnh đến tận tim. Đúng vậy, y báo cảnh sát, cuối cùng cũng được toại nguyện rời khỏi nơi đó. Y chọn về lại cô nhi viện, còn gia đình đó bị xét xử như thế nào cũng không còn quan trọng nữa. Lần đầu tiên y biết, con nuôi cũng là một loại thế thân. * * * Y chậm rãi nhắm mắt dựa lưng vào ghế. Máy bay bắt đầu rung chuyển, bay vút lên không trung. Y ngiêng đầu nhìn qua cửa sổ. Bầu trời vẫn xanh trong, thế giới vẫn rộng lớn như vậy, trong tầm mắt y thậm chí có thể thấy hạt bụi bám lên cửa sổ rồi bị gió mạnh thổi bay đi. Bay xa thật xa. Nửa năm sau. Y nhận được công việc văn phòng trong một công ty không quá lớn ở thành phố mới. Y có bạn mới, cuộc sống mới. Hàng tháng y vẫn gửi tiền về cô nhi viện, các mama gửi cho y những tấm hình của mấy đứa trẻ bị bỏ rơi trước cổng cô nhi viện. Chúng nhăn nhúm, gầy nhom, thậm chí có đứa còn chưa cắt rốn. Chúng sẽ không nhớ ba mẹ ruột mình trông ra sao, không biết họ tàn nhẫn như thế nào. Chúng sẽ được người khác nhận nuôi, sống một cuộc sống hạnh phúc. Y dạo bước trong công viên, đột nhiên muốn dựa lưng vào một gốc cây nào đó, thế là y chậm rãi bước đến gốc phượng đằng xa kia. Đồng tử bất chợt co rút, y nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Tóc dài, râu lỏm chỏm, hóc mắt đen thui. Người nọ chậm rãi quay mặt đối diện y, hai người nhìn cứ thế nhìn nhau, rồi chậm rãi quay đầu như chưa từng quen biết. Hôm sau trên bàn làm việc của y bất ngờ nhiều thêm một thứ. Một con gấu bông hình gấu trúc, kèm theo một bức thư với dòng chữ phía trên. "Tặng em, người duy nhất." End. Chỉnh sửa cuối 4 Tháng năm 2021 dammy ngược
Vợ chồng là duyên nợ từ kiếp trước, hạnh phúc phải đánh đổi bằng nhiều thứ chớ không hề dễ dàng, Tình yêu cũng thế, cũng trải qua nhiều thử thách mới đến được với nhau. Truyện Người Vợ Thay Thế của Ngạn Thiến đã cho ta thấy được điều ngày kết hôn, vợ hắn đã bỏ theo người đàn ông khác. Hắn tức giận, không hiểu lý do là vì sao. Sợ báo chí biết tin rồi dìm hàng, nhưng đúng lúc này có một cô gái nói “Em bằng lòng thay chị gả cho anh, để hôn lễ này tiếp tục.” Nhìn thấy cô gái trước mắt này lớn lên sẽ giống vợ mình, trên mặt phẫn nộ của hắn xuất hiện nụ cười ác ý nói “Tốt.” Rồi hận thần có vơi đi, tình yêu sẽ đến không?
[ĐAM MỸ] Thay thế giới này thương em 1 lượt thích / 17 lượt đọc [ ĐAM MỸ] Thay thế giới này thương em Tác giả Đại Ca Cá Chạch Văn án " Bóng tối có sâu cỡ nào cũng đừng sợ, bởi anh sẽ không bao giờ buông tay em" Trình Nghị ngày đó nói chia tay với Tạ An, cứ ngỡ sau này cuộc sống của cậu sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng anh không ngờ rằng, lời chia tay đó là con dao bén chặt mất sợi dây cuối cùng níu kéo Tạ An với thế giới này. Thời không dịch chuyển, Trình Nghị quay lại thời điểm Tạ An vẫn còn sống. Cứu lấy người anh yêu, cũng chính là cứu lấy cuộc đời mình. Lưu ý - Vui lòng không mang truyện đi nơi khác Có thể bạn thích? [EDIT] NGƯỢC THIẾP - Sa Hạ Tác giả Trangleo68 91436 2625 Truyện này lúc trước mình đọc trên wattpad bị drop. Bây giờ mình tìm được bản full nên edit nốt và beta lại những chương truyện đã được bạn edit trước dịch cho các bạn cùng đọc. Nói chung truyện ngược tả tơi. Ai thích ngược thì dzô đây. Vì đây là lần đầu mình tự edit truyện nên vẫn còn nhiều thiếu xót mong các bạn thông cảm. Có lỗi gì thì các bạn comment để mình sửa nha. Tên Trung 虐妻 - 沙夏 Nguồn convert Muacauvong Link Link edit từ chương 1- chương 62 Vui lòng không re-up truyện. Văn án Nàng mỉm cười Có người nói, khi muốn khóc hãy ngẩng cao đầu, như vậy thì nước mắt sẽ không rơi xuống, như vậy thì mới có thể kiên cường! "Những gì ta nợ ngươi, còn chưa trả hết sao? Đủ rồi, hãy chấm dứt đi..." "Đừng hòng! Những gì nàng nợ ta, vĩnh viễn cũng không trả đủ. Đời này, nàng đừng hòng nghĩ tới việc đó! Nếu nàng dám buông tay ra, cho dù có biến thành quỷ, ta cũng sẽ không tha cho nàng!" Nước mắt của hắn, từng giọt từng giọt rơi lên trán nàng, khiến nàng rất đau, rất đau... "Nhưng ta mệt mỏi rồi, thật sự, mệt mỏi lắm rồi..." Nàng dùng hết khí lực toàn thân, đẩy bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình ra. Nàng cười, tự buông mình, ngã xuống vách núi! Sự ra đi của nàng đã đổi lấy sự căm giận tàn bạo ngút trời của hắn, sự lãng quên của nàng đã khiến cho hắn đau đớn tới tận xương tủy. Hắn thề rằng sẽ đem nàng giam cầm lại, hắn sợ nàng sẽ rời khỏi hắn một lần nữa. Giam cầm được cơ thể,nh Tác giả lieuthanhmoc 4561 102 Chủ yếu là để hành hạ con dân. [Cổ Đại, Ngược Tâm, Đã Hoàn] TÁT NHĨ Tác giả KimMeBoi 1237603 46533 Tác giả Mễ Bối. Thể loại cổ đại, ngược tâm. Tình trạng Hoàn Văn nhẹ nhàng, cảm xúc. ● Kể về một nữ tử ngu ngốc, cười vì tình sầu vì tình khóc vì tình. Đổi lại, nàng chỉ được ánh nhìn lạnh như dao găm của chàng. Cho đến khi nàng tuyệt vọng từ bỏ, nàng vô tâm. Hắn đau đến tê tâm liệt phế. ☆☆Cảnh báo mang truyện đi khi không ghi lại tên tác giả, không xin phép, bổn tác giả xin phép, gõ văn tế cúng các ngươi. ❤❤Ảnh bìa truyện tác giả được bạn TrTran05 tặng sau khi bạn ấy đã đọc truyện Tát Nhĩ này, và điều đó thật sự khiến tác giả cảm thấy thật xúc động! Cám ơn bạn rất nhiều! Ngược em đến nghiện kthxyou Tác giả nghyennhi 200407 8154 Đây là sự tưởng tượng của mình, không có ý định bôi nhọ idol của ai hết. Mong các bạn hãy ủng hộ mình nha❤️ Tác giảnghyennhi Nam chính Kim Taehyung Nữ chính Im Jiwoo Đoản Ngược Tác giả Khanhllnh 140169 2944 Đau khổ thực sự thì ra không phải là nhìn thấy người mình yêu đi yêu người khác để rồi hối hận vì ngày xưa. Đau khổ thực sự là mỉm cười tác thành cho người đó, uống cạn ly rượu đắng mà vẫn khen ngon, từng ngày nhấm vị chát mà vẫn phải khen bùi. [Trích] Duyên kỳ ngộ - Trang Trang [ĐM] Ngược Nếu Có Kiếp Sau Tác giả RyHunnie 81871 2750 Đây là truyện edit, vui lòng không mang khỏi wp. Edit đã có sự cho phép của Author Hãy là người đọc có tâm ! Đừng đọc chùa - Văn Án Giữa Yêu và Hận, rốt cuộc ta nên làm thế nào ? Ta đã hiểu lầm ngươi, hại ngươi chết đi sống lại như vậy. Sự đau đớn ngươi trải qua, ta thật xin lỗi. Ta hận ngươi, để rồi cuối cùng đánh mất ngươi. ta xin lỗi. ta yêu ngươi [ĐM-HOÀN][Ngược] PHẠM LỖI ĐẮC CỬU - Tiểu Tần Tử Tác giả dammynguocc 366579 14619 Tên truyện PHẠM LỖI Tên Hán Việt ĐẮC CỬU Tác giả Tiểu Tần Tử Thể loại ngược thân, ngược tâm, cuộc sống đô thị, sinh tử, song tính, hiện đại, HE. Giới thiệu Truyện tra công tiện thụ, trước ngược thụ sau ngược công, thụ đối xử tốt với công mà công không quý trọng, về sau hối hận cũng không kịp. Công Dung Bái Thụ Bùi Văn Ca Nhấn mạnh Truyện không có H. truyện ngược Tác giả heo_alice15230 606848 14235 nguồn túy Truyện ngược ngược ngược và ngược chỉ có ngược thôi Không Thể Quay Lại Ngược Tác giả Betho318 1127738 24668 Ngôn tình, hiện đại, ngược. Văn án - Người anh lấy là em, nhưng trong mắt chỉ có chị gái em. - Được! Em thành toàn cho hai người. Tác Giả - Bé Thỏ Facebook - Điền Thị Thỏ Bé Thỏ LẠC LỐI [ NGƯỢC] Tác giả miumiu2909 260933 4215 Tên truyện Lạc Lối Thể loại Ngôn tình, hiện đại, trước sủng sau ngược, thế thân Truyện kể về một cô gái dần sa vào lưới tình, yêu người đàn ông đến bất chấp lí nhưng anh ta lại chỉ xem cô là hình bóng của mối tình đầu. Anh ta yêu cô ấy tha thiết. Tổng tài ngược đãi phu nhân Full Tác giả bemyssi 3431150 70984 TRUYỆN DO BEMY VIẾT. 🚫 TUYỆT ĐỐI Không chuyển Ver, không Edit. COPY GHI ĐÚNG TÁC GIẢ. ______ Thể loại Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, 18+, HE ... ‼️ NHÂN VẬT TRUYỆN KHÔNG AI HOÀN HẢO, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC. AI DÙNG NHỮNG LỜI LẼ CHỈ TRÍCH MÌNH NẶNG NỀ MÌNH CHỬI LẠI, RÁNG CHỊU ______ Nam chính Vương Khiêm Nữ chính Hàn Hy Mộc ______ " Chúng ta yêu nhau, nhưng có lẽ nên dành cho nhau một khoảng riêng. Bởi quá đau lòng, nên không thể ở bên nhau " " Giờ phút cả hai chạm vào nhau, hai cơ thể quấn lấy nhau như nam châm trái cực. Hy Mộc chôn đầu vào ngực Vương Khiêm, cô không khóc, chỉ thấy tim như bị cào xé không thể đau đớn hơn. Anh không đau lòng, chỉ thấy có cô như có lại sức sống, lòng nhẹ nhõm sau những ngày tháng cùng cực. " " Vương Khiêm để lại lời nhắn cuối, trong thâm tâm bằng cả nổi đau lòng "An Nhi, là ta không tốt. Ta yêu con và sẽ mãi như vậy. Mong con đừng khóc, cũng đừng vì điều gì mà đau buồn. Nơi đây sẽ là nơi ta nhớ con, sẽ chỉ nơi này thôi. Thương con bé ngoan của ta." " ______ [ LIST NGƯỢC ]REVIEW NHỮNG TRUYỆN ĐAM MỸ NGƯỢC HAY NHẤT KHÔNG THỂ BỎ QUA Tác giả reviewdammy123 164147 1666 hội review và tìm truyện đam mỹ hay nơi chia sẻ các thể loại truyện đam mỹ hay và đáng đọc cho mọi người cùng biết đây đều là những bài review do các quản trị viên và thành viên trong group của mình viết ra , đều là những truyện họ tâm đắc muốn chia sẻ cho mọi người cùng biết đến truyện hay để đọc Nếu bạn nào muốn biết đến nhiều truyện hay hơn thì hãy ghé qua bên mình tìm những truyện hợp gu để đọc nhé
truyện đam mỹ người thay thế