Xem Phim Đoạn Tình Từ Hy - Lover of the Last Empress (1994) [HD-Lồng Tiếng]. đặc biệt là các cách ái ân đặc biệt để quyến rũ vua, dần trở thành Thái Hậu. Từ khóa. đoạn tình từ hy, Hội Pháp Sư Tập 277-End (Phần 1+2) Thuyết Minh. 3. Set dầu gội whoo🌿Set Gội xả WHOO spaDùng em này bao phê luôn nha các chị , mùi thơm dễ chịu, khoan khoái sau khi sd, mái tóc suôn, mượt hơn đảm bảo dùng xong ko muốn dùng loại khác luôn ý hiii.SET GỒM:( 2 dầu gội x350ml + 1 dầu xả)Thật Chả thấy Hãng nào Chảnh Như Hãng này luôn ý! Mua hàng cũng khó. Bảo sao mà mua Số phận của 50 người vô tình nhìn thấy nhan sắc thật của Từ Hi thái hậu ra sao? Giá vàng hôm nay 20/10: Vàng SJC đồng loạt lao dốc, mất mốc 67 triệu đồng/lượng ngành đường sắt bắt đầu nhận đăng ký mua vé tập thể. Tới sáng ngày 19, SRT nhận được lượng đăng TỪ HY THÁI HẬU - TẬP 01 | Phim Trung Quốc Thuyết Minh Mới Nhất 2021 86,155 views Premiered Aug 16, 2021 1.3K Dislike Share Phim Kiếm Hiệp Official 95.3K subscribers Chào mừng các bạn Bài học từ Thái Lan. Tháng 12/2019, Theerathon Bunmathan làm nên lịch sử khi trở thành tuyển thủ Thái Lan đầu tiên giành chức vô địch J1 League, sau khi cùng Yokohama Marinos đánh bại Tokyo FC 3-0 trước 63.000 người hâm mộ trên sân nhà. Hậu vệ trái sinh năm 1990 thậm chí để lại cash. Thật khó mà có thể đếm hết các cuốn sách viết về các nữ nhân nổi tiếng của Trung Quốc, cũng khó có thể thống kê hết các sách viết về Từ Hi Thái hậu – người đàn bà tài sắc, chuyên quyền, hoang dâm, độc ác. Bà cùng với Võ Tắc Thiên trở thành hai nữ nhân nổi tiếng nhất trong lịch sử Trung Hoa. Hiếu Khâm Hiển Hoàng hậu 29 tháng 11 năm 1835 – 15 tháng 11 năm 1908, thường được gọi là Từ Hi Thái hậu hoặc Tây Thái hậu, là phi tần của Thanh Văn Tông Hàm Phong Đế, mẹ đẻ của Thanh Mục Tông Đồng Trị. Bà trở thành Hoàng thái hậu nhiếp chính của triều đình nhà Thanh cùng với Từ An Thái hậu khi Đồng Trị Đế lên ngôi. Sau khi Đồng Trị mất, Thanh Đức Tông Quang Tự lên ngôi, bà lại tiếp tục nhiếp chính. Năm 1861, Hàm Phong mất, di chiếu cho Cố mệnh Bát đại thần cùng nhiếp chính cho vua mới là Đồng Trị còn nhỏ tuổi. Từ Hi Thái hậu đã cùng Từ An Thái hậu – dưới sự giúp đỡ của Cung Thân vương Dịch Hân – đã tạo nên chính biến phế trừ cả Tám đại thần nhằm đạt được quyền lợi chính trị trước mâu thuẫn gay gắt với Túc Thuận, người đứng đầu Tám vị đại thần. Sau sự kiện này, Từ Hi Thái hậu và Từ An Thái hậu đồng nhiếp chính cho Tân Hoàng đế, trở thành 2 vị Hoàng thái hậu duy nhất của triều đại Thanh thực hiện [Thùy liêm thính chánh; 垂簾聽政]. Theo cách hiểu thông thường, Từ Hi Thái hậu đã nắm đại quyền triều đại nhà Thanh trong vòng 47 năm, từ năm 1861 tới tận khi qua đời. Nhưng thực tế, bà chỉ có nắm toàn quyền ở hai giai đoạn từ năm 1881 sau cái chết của Từ An Thái hậu, cho đến năm 1889 khi Quang Tự Đế thân chính; và từ năm 1898 đến khi qua đời năm 1908, sau sự kiện Bách nhật Duy tân. Tuy vào năm 1889, Quang Tự Đế tuyên bố thân chính, nhưng Từ Hi Thái hậu vẫn nắm thế lực đằng sau, gọi là [Huấn chính; 訓政]. Như vậy, bà nắm quyền thực tế tầm 27 năm. Sự kiện Bách nhật Duy tân của Quang Tự, là một sự kiện phát sinh do mâu thuẫn giữa Hoàng đế và Từ Hi Thái hậu trong vấn đề chính trị, và một trong những dự định của Quang Tự Đế là mật mưu cùng với Khang Hữu Vi để giam lỏng cùng ám sát Thái hậu, từ đó nắm được đại quyền trong tay. Sau khi Biến pháp thất bại, Quang Tự Đế bị giam lỏng, Từ Hi Thái hậu tiếp tục là nhà lãnh đạo tối cao, tiếp tục thực hiện [Huấn chính], và đây là khoảng thời gian đỉnh cao quyền lực nhất mà người đời sau biết về bà. Khi khởi nghĩa Nghĩa Hòa Đoàn bùng nổ, liên quân 8 nước phương Tây tấn công Trung Quốc, Từ Hi Thái hậu và hoàng tộc phải chạy tới Tây An. Năm 1901, sau khi Hòa ước Tân Sửu được ký kết, Từ Hi Thái hậu mới quay trở lại Bắc Kinh. Những năm cuối đời, Từ Hi Thái hậu nhận thấy thế nước quá suy yếu, nên cố gắng thực hiện nhiều cải cách nhất định ảnh hưởng đến nền chính trị Trung Quốc khi ấy, một trong những điều nổi tiếng nhất là việc giải phóng phụ nữ Trung Hoa khỏi tục bó chân. Nhiều nhà sử học hiện đại ở Trung Quốc và hải ngoại thường miêu tả Từ Hi Thái hậu như một bạo chúa, người phải chịu trách nhiệm cho sự sụp đổ của triều đại nhà Thanh, trong khi một số khác thì lại cho rằng các đối thủ của Thái hậu đã quá thành công trong việc quy tội bà về những vấn đề nằm ngoài khả năng kiểm soát của bà lúc đó. Đánh giá thực tế khách quan, bà không hề tàn nhẫn hơn hay kém những nhà lãnh đạo khác trên toàn thế giới, nếu không muốn nói đã ít nhiều là một nhà cải cách có hiệu quả trong những năm cuối đời, cho dù hành động này có phần miễn cưỡng bởi tình thế khó khăn của triều Thanh vào lúc ấy. Trong văn hóa đại chúng thường thức ở Trung Hoa đại lục, Từ Hi Thái hậu cùng với Võ Tắc Thiên thời Đường và Lã hậu thời Hán được xem là 3 người phụ nữ nắm quyền lực cao nhất của đế quốc Trung Hoa trong một thời gian dài, bị dân gian coi là những “gian hậu loạn triều” tàn ác bất nhân với cả người thân, làm nghiêng đổ xã tắc. Dòng dõi của Từ Hi Thái Hậu Từ Hi Thái hậu sinh ngày 10 tháng 10 âm lịch năm Đạo Quang thứ 15, xuất thân từ Diệp Hách Na Lạp thị thuộc Mãn Châu Tương Hoàng kỳ, nguyên là Mãn Châu Tương Lam kỳ, con cháu nhà quan gia thế tập. Sau thời Trung Hoa Dân quốc, có nhiều học giả nhận định bà ắt hẳn là con cháu Diệp Hách bối lặc Kim Đài Cát, thuộc dòng dõi của Nạp Lan Minh Châu, thế nhưng sự thực hoàn toàn không phải như vậy. Cứ theo hồ sơ có tên Đức Hạ Nột Thế quản tá lĩnh tiếp tập gia phổ 德贺讷世管佐领接袭家谱 tại Trung Quốc đệ nhất lịch sử đương án quán 中国第一历史档案馆, thì tổ tiên của bà được gọi là Khách Sơn 喀山, thế cư Tô Hoàn, mang họ Na Lạp thị, cho nên nguyên bản phải được gọi là [Tô Hoàn Na Lạp thị; 甦完那拉氏]. Mà Tô Hoàn vốn ở trong lãnh thổ Diệp Hách, nên vài đời sau cứ lấy thế cư Diệp Hách, tạo thành ra sự ngộ nhận thân thế “Diệp Hách Na lạp thị” của bà. Sách Thanh sử cảo viết về bà cũng công nhận bà là hậu nhân của Diệp Hách bộ, dù sắc phong tần phi của bà ghi lại thì bà chỉ được gọi đơn giản là [Na Lạp thị] mà thôi. Khách Sơn sau khi nhập kỳ, nhận chức Kỵ Đô úy, sau do tòng chinh Liêu Đông lập rất nhiều quân công, sau do có công “Dưỡng dục công chúa” mà thụ tước [Nhị đẳng tử; 二等子], thụy là [Mẫn Tráng; 敏壮]. Hậu duệ đại tông một chi thừa kế tước hiệu [Nhất đẳng Nam; 一等男] cùng hai chức Quản tá lĩnh 管佐領. Cao tổ phụ Khách Anh A 喀英阿 là huyền tôn của Khách Sơn, thế tập tước Nam tước cùng chức Tá lĩnh. Khách Anh A sinh ra con trưởng Trát Lang A 扎郎阿 thế tước, còn con thứ Cát Lang A 吉朗阿 – chính là cụ nội của Từ Hi Thái hậu. Cát Lang A, tự Ải Đường 霭堂, do là con thứ nên đành phải xuất sĩ để tiến thân, làm đến Viên ngoại lang bộ Hộ. Ông cưới Tôn Thất nữ quyến, vào năm Càn Long thứ 45 sinh ra Cảnh Thụy 景瑞, làm đến Lang trung bộ Hình. Sau Cảnh Thụy cưới Qua Nhĩ Giai thị, sinh ra hai con con trưởng Huệ Trưng 惠徵, con thứ Huệ Xuân 惠春. Bên cạnh đó, có nguồn tư liệu từ Đài Loan ghi lại, trên Huệ Trưng còn có 1 anh cả tên Huệ Trừng 惠澂, nguyên sính con gái của Hắc Long Giang tướng quân Quả Tề Tư Hoan 果齐斯欢, nhưng chưa kịp thành hôn đã chết yểu. Tư liệu này không khớp với Ngọc điệp của nhà Từ Hi Thái hậu, tuy nhiên Huệ Trưng quả thực được gọi là [Huệ nhị thái gia; 惠二太爷], cho nên vẫn còn tồn nghi. Gia cảnh Phụ thân bà là Huệ Trưng, sơ kì là “Bút thiếp chức” ở bộ Lại. Năm Hàm Phong thứ 2, Huệ Trưng được phong hàm Tứ phẩm, làm đến An Huy Ninh Trì thái quảng đạo Đạo viên 安徽寧池廣太道道員. Sau, Huệ Trưng cưới Phú Sát thị thuộc Mãn châu Tương hoàng kỳ, con gái Phó đô thống Huệ Hiện 惠顯, sinh 3 nam 4 nữ, trong đó Từ Hi Thái hậu là con gái thứ 2, do Phú Sát thị vợ cả sinh ra. Vào năm Từ Hi Thái hậu ra đời, Huệ Trưng đang làm việc tại Bắc Kinh, dẫn đến một số suy đoán rằng bà cũng được sinh ra tại đó. Ba con trai của Huệ Trưng, theo thứ tự là Chiếu Tường 照祥, Quế Tường 桂祥 cùng Phật Hữu 佛佑. Chiếu Tường sinh năm không rõ, mất vào năm Đạo Quang thứ 7; Quế Tường sinh vào năm Đạo Quang thứ 24, sinh ra Long Dụ Hoàng thái hậu. Con trai út Phật Hữu, sinh vào Hàm Phong nguyên niên, mất vào năm Quang Tự thứ 25. So về độ tuổi, có thể thấy cả ba người con trai đều là em của Từ Hi Thái hậu. Bốn cô con gái của Huệ Trưng, xét theo Trung cung đương soa vụ tạp lục 宫中档差务杂录, có đề cập việc tế tự trong nhà Từ Hi Thái hậu, và bà tự gọi là [Hiếu thứ nữ; 孝次女] – chứng tỏ bà là con gái thứ hai trong nhà. Nhưng tư liệu chị em gái của bà chỉ ghi lại 2 người em gái, một vị trường tỷ rất có thể là chết non. Hai em gái còn lại của bà, một vị sinh vào năm Đạo Quang thứ 21, được chỉ hôn cho Thuần Hiền Thân vương Dịch Hoàn – ấy chính là Uyển Trinh. Một vị còn lại sinh năm không rõ, gả cho em trai ruột của Khánh Mật Thân vương Dịch Khuông là Dịch Huân. Khoảng những năm 30 niên hiệu Đạo Quang, có vụ án phát sinh ở bộ Hộ, Đạo Quang Đế tiến hành điều tra. Lúc đó Cát Lang A đã từng làm quan Ngân khố Tư viên, nên trách nhiệm đều giáng lên người Cảnh Thụy, không lâu sau Cảnh Thụy bị tống giam. Con trai Cảnh Thụy là Huệ Trưng phải vơ vét tài sản mới cứu được Cảnh Thụy ra ngoài. Đây cũng là kiếp đại nạn đầu tiên trong gia đình bà. Chi Trát Lang A là chi trưởng của Khách Sơn, nhiều đời thế tập tước Nam tước, tuy nhiên vẫn khá có giao du với nhánh của gia đình bà, nên quan hệ toàn gia tương đối không tệ. Điều này minh chứng việc một người cháu dâu của Từ Hi Thái hậu, được gọi là [Nguyên đại nãi nãi; 元大奶奶], theo ghi chép cuối thời Thanh thường xuyên vào cung thăm Từ Hi Thái hậu. Nguyên đại nãi nãi là vợ của Đức Viên 德垣, trực hệ của Trát Lang A, nên còn được gọi là [Viên đại nãi nãi; 垣大奶奶]. Đánh giá tổng quan, dòng dõi Na Lạp thị của Từ Hi Thái hậu là quân công thế gia, nhưng gia đình của bà lại là dòng thứ, địa vị không mấy cao, dù không phải là thấp kém. Dẫu vậy, đời của bà tách ra khỏi nhánh đại tông không xa, cho nên tương đối có quyền thế, ông và cha bà vẫn giữ được các chức quan tương đối, bên cạnh đó hôn nhân của gia đình vẫn thuộc diện có thể liên hôn với các nhà tầm trung hoặc cao hơn, quả thực không tầm thường. Tuy không thể so với đệ nhất thế gia nhưng cũng hơn những nhà bình thường. Nhập cung Năm Hàm Phong thứ 2 1852, ngày 11 tháng 2 âm lịch, sau khi vượt qua 60 cô gái cùng tham gia thi tuyển tú nữ, Na Lạp thị được vào vòng cuối cùng dự tuyển tần phi. Cùng năm, bà được chỉ định làm Quý nhân. Ngày 9 tháng 5 âm lịch năm ấy, Na Lạp thị nhập cung, được gọi là Lan Quý nhân 蘭貴人. Trong số những người được chọn còn có Lệ Quý nhân Tha Tha Lạp thị, Anh Quý nhân Y Nhĩ Căn Giác La thị và Trinh tần Nữu Hỗ Lộc thị, người sau này là Hiếu Trinh Hiển Hoàng hậu. Bởi vì tư liệu tuyển tú thời Hàm Phong chỉ vỏn vẹn, nên trước mắt không rõ thời điểm Na Lạp thị tuyển tú có xảy ra chuyện gì kì lạ hay không. Ngoại trừ Trinh tần Nữu Hỗ Lộc thị là dự bị cho ngôi vị Hoàng hậu, đối đãi có khác biệt, thì Na Lạp thị cùng Tha Tha Lạp thị và Y Nhĩ Căn Giác La thị đều là Quý nhân, có thể thấy rõ tương đối bình đẳng. Năm Hàm Phong thứ 4 1854, ngày 26 tháng 2 âm lịch, Na Lạp thị được tấn phong lên 1 cấp là Tần. Ngày 25 tháng 11 âm lịch cùng năm, lấy Hiệp bạn Đại học sĩ Giả Trinh 贾桢 làm Chính sứ, Lễ bộ Tả Thị lang Túc Thuận 肃顺 làm Phó sứ, hành lễ sách phong Tần, phong hiệu Ý tần 懿嫔. Căn cứ Hồng xưng thông dụng 鴻稱通用 của Nội vụ phủ, phong hiệu Ý có Mãn văn là 「Fujurungga」, ý là “Đoan trang”, “Văn nhã”, “Có phong thái”. Sinh hạ hoàng tử Năm Hàm Phong thứ 6 1856, ngày 23 tháng 3 tức ngày 27 tháng 4 dương lịch, sinh hạ Hoàng trưởng tử Tải Thuần 載淳, con trai duy nhất của Hàm Phong Đế, tức Thanh Mục Tông Đồng Trị Hoàng đế sau này. Ngày 24 tháng 3 hôm sau, bà được sắc phong thành Ý phi 懿妃. Ngày 1 tháng 12 âm lịch cùng năm, lấy Đại học sĩ Bành Uẩn Chương 彭蕴章 làm Chính sứ, Lễ bộ Thượng thư Thụy Lân 瑞麟 làm Phó sứ, hành lễ sách phong Phi. Một năm sau 1857, ngày 2 tháng 1, khi Tiểu hoàng tử gần tròn 1 tuổi, Ý phi Na Lạp thị lại được tấn phong làm Quý phi. Ngày 13 tháng 12 cùng năm, lấy Nội các đại học sĩ Dụ Thành 裕诚 làm Chính sứ, Đại học sĩ Hoàng Tông Hán 黄宗汉 làm Phó sứ, đem kim sách kim bảo chính thức cử hành lễ sắc phong. Bất chấp luân thường để tiếm ngôi Ngay từ lần đầu được vua ban ân và sủng ái, Ngọc Lan đã đặt ngay kế hoạch chiếm đọat quyền lực trong cung. Nàng đã lợi dụng hoàng đế ban cho mình địa vị và quyền uy ngay trong các cuộc “mây mưa”. Lần đầu ân ái, nhà vua cao hứng phong cho nàng là quý nhân, lần thứ hai là quý phi, lần tiếp theo là Quý phi… Nhiều sách chép rằng, chính trong lần thứ hai ân ái với người đẹp, vua đã ban “Ngày hai tháng bảy mùa hạ năm Nhâm Tý, vua phong Diệp Hách Na La thị Ngọc Lan làm Lan quý nhân. Rồi lấy con triện luôn đem theo bên mình đóng lên dòng chữ vừa viết “Dưỡng Tâm trai ngự bút chí bảo giám”. Rồi cũng theo lời thỉnh cầu của nàng, nhà vua lập tức đưa nàng vào cung. Đối với vua Hàm Phong, Lan Nhi như một món quà lạ. Đã chán ngấy các cung tần được trang điểm kỹ lưỡng, vàng bạc châu báu khoác đầy người, người con gái khỏe mạnh chốn dân dã, lại có khiếu thi ca đã chiếm lĩnh vị trí tối cao trong trái tim của hoàng thượng trong nhiều năm. Khi đạt được một số nấc thang danh vọng, gánh nặng của hoàng tộc đặt lên vai Lan Nhi là phải sinh quý tử nối ngôi. Và Lan Nhi đã làm được điều ấy. Tuy nhiên, sự thực về chuyện này đã được chép trong “Tình sử Từ Hi Thái hậu” như sau trước khi vào cung, Lan Nhi đã yêu một người và nặng lòng với người ấy. Khi được làm quý phi, Lan Nhi đã bố trí cho người này vào cung gặp mặt và 2 người đã chìm đắm trong hoan thú, rồi thề với nhau rằng, nếu sinh con trai sẽ đặt tên là Đồng Trị”. Trong dã sử còn truyền rằng, ngoài Đồng Trị, Từ Hi còn là người sinh ra Quang Tự, người kế tiếp Đồng trị ngồi vào ngai vàng của triều Mãn Thanh sau khi Đồng Trị đoản thọ. Sách “20 nữ nhân Trung Quốc” chép rằng Tây thái Hậu rất thích một món ăn do “Kim hoa phạm diếm” cung cấp. Quán này có một người làm công trẻ tuổi, đẹp trai họ Sử. Sử làm quen với Lý Liên Anh một đại thái giám thân cận của Từ Hi Thái hậu và được Lý bí mật dẫn vào nội cung chơi. Có lần Sử theo Lý Liên Anh tới cửa Cảnh Hòa thì gặp Tây Thái hậu. Thấy người đàn ông đẹp, cường tráng Từ Hi liền cho giữ gã họ Sở ở lại cung để hầu hạ. ít lâu sau bà sinh ra một đứa con trai giống Sử như đúc. Đứa bé lập tức được chuyển tới nhà Thuần Vương để nuôi nấng vợ của Thuần Vương là em gái của Tây Thái hậu. Còn bố của đứa trẻ, người đàn ông họ Sử thì bị bí mật thủ tiêu ngay sau khi đứa trẻ mới chào đời”. Vốn là người đàn bà ham mê nhục dục, góa bụa khi tuổi còn rất trẻ, lại sẵn có nhiều quyền lực trong tay, Từ Hi không cần giấu giếm chuyện chung đụng với đàn ông, không kể tới dạnh phận sang hèn, chỉ cần được “no say” nỗi khát thèm về thể xác. Ngay khi vua Hàm Phong còn sống, Từ Hi đã lén lút đi lại với người tình thuở còn ở quê hương rồi có con với người đó, lại bày đặt màn kịch hết sức khéo léo để vua Hàm Phong lầm tưởng con mình. Rồi khi Hàm Phong chết, bà ta đã không ngần ngại giao du với đủ loại người, từ quan thái giám trong cung, đến đầu bếp, kép hát…. Nhưng ghê tởm nhất là chuyện bà có quan hệ gần gũi quá mức với hai đại thái giám trong cung An Đức Hải và Lý Liên Anh. Nói chung phần lớn bọn quan hoạn trong cung nhà Thanh cũng thích “chung đụng” với phụ nữ một cách bệnh hoạn. Tuy đã “khứ thể” cắt mất của quý nhưng bọn này vẫn ngấm ngầm lấy vợ hoặc lén lút làm tình với các cung nữ của nhà vua. Chúng tìm cách thỏa mãn dục vọng bằng cách thức quái đản, dày vò thân xác người đàn bà bằng tay và bằng lưỡi. Nhiều người không chịu nổi sự nhục nhã đã tìm đến cái chết… Hầu hết những cung nữ gắn bó với quan giám thường có số phận thê thảm. Và điều đặc biệt là nhiều quan giám triều Thanh cũng bị mắc bệnh hoa liễu như bề trên của chúng, Tội ác không thể kể xiết Sau khi vua Hàm Phong chết, Đồng Trị lên ngôi khi còn nhỏ tuổi, bà ta đã buông rèm nhiếp chính suốt 48 năm ròng. Bà đã không ngại ngần bày ra nhiều kế nhằm tiêu diệt những người không cùng phe cánh. Không ít người đã chết thảm bởi tay Từ Hi Thái hậu. Rất nhiều sách chép rằng chính Từ Hi Thái hậu là người đã ép vua Quang Tự cùng ái phi là Trân Phi đến chỗ chết. Có chuyện, một lần chơi cờ, một viên thái giám lỡ lời “Nô tỳ giết con mã của lão phật gia rồi”, Từ Hi liền nổi giận mà truyền “Ta sẽ giết chết cả nhà nhà ngươi”. Và ngay sau đó ra lệnh đánh viên thái giám đó cho đến chết. Song tội ác lớn nhất của Từ Hi Thái hậu là đã làm mất chủ quyền dân tộc, làm cho Trung Quốc trở thành xã hội nửa thực dân, nửa phong kiến. Trong suốt 48 năm Từ Hi Thái hậu thâu tóm quyền lực trong tay, triều đình nhà Thanh đã ký với các nước đế quốc một số điều ước, hiệp ước ghi nhận sự mất chủ quyền dân tộc của Trung Quốc. Lần lượt triều đình đã ký các hòa ước với Nga, Anh, Pháp, Nhật, Đức, ý, áo… Điển hình là Điều ước Mã quan ký với Nhật Bản, Điều ước Tân Sửu ký với liên quân 8 nước đế quốc. Các điều ước này thừa nhận Trung Quốc phải cắt đất và bồi thường chiến phí rất nặng. Riêng điều ước Mã quan, Trung Quốc mất Đài Loan, Liêu Đông, Bành Hồ, chiến phí hai vạn lạng bạc bằng thu nhập của triều đình Mãn Thanh trong ba năm. Từ Hi Thái hậu cũng là người đã bóp chết biến pháp của Khang Hữu Vi và Lương Khải Siêu, 1 biến pháp có khả năng đưa Trung Quốc thoát khỏi nguy cơ rơi vào vòng lệ thuộc của các nước đế quốc phương Tây. Trong sách 20 nữ nhân Trung Quốc tổng kết cuộc đời bà hoàng hậu không ngai này bằng mấy dòng sau “Từ sau chính biến Tân Dậu đoạt lấy chính quyền, 2 lần buông rèm nghe chính sự, một lần giáo huấn chính sự, lập qua ba hoàng đế nhỏ hoàng đế Đồng Trị, hoàng đế Quang Tự, hoàng đế Phổ Nghi- ba vị hoàng đế cuối cùng của chế độ phong kiến Trung Hoa, thao túng chính quyền đời Thanh gần nửa thế kỷ. Trong thời gian bà nắm quyền, đối nội chuyên chế, tàn bạo, đối ngoại khuất phục, bán nước, khiến dân tộc Trung Hoa nhiều lần nguy vong bờ cõi và bà trở thành người có tội lớn với dân tộc”… Tổng hợp Đêm hôm đó và còn bao nhiêu đêm khác nữa, có lẽ suốt đời nàng, sáng ngủ dậy, bàng hoàng, hai mắt lơ láo, nghĩ đến số phận, con đường đời bao nhiêu chông gai, cạm bẫy, trong lòng thấy hồi hộp, lo sợ. Một mình nàng phải đối phó với tất cả mọi người, bạn cũng như thù, cả đến Sakota đã biết tất cả những gì bí mật của nàng. Đứa trẻ, con nàng, ôm trong tay phải nhận là con vua Hàm Phong. Nàng không thể gọi tiếng nào khác Hoàng nam hay thế tử. Đời nàng là cả một cuộc chiến đấu cam go khởi sự từ đây... *** Hiếu Khâm Hiển Hoàng hậu 29/11/1835 – 15/11/1908, tức Từ Hi Thái hậu, là phi tử của Thanh Văn Tông Hàm Phong Đế, sinh mẫu của Thanh Mục Tông Đồng Trị Đế. Bà trở thành Hoàng thái hậu nhiếp chính thực tế của triều đình nhà Thanh cùng với Từ An Thái hậu - hoàng hậu của Hàm Phong Đế - khi con trai Đồng Trị Đế lên ngôi. Sau khi Đồng Trị Đế mất, Thanh Đức Tông Quang Tự Đế lên, bà lại tiếp tục giữ vai trò nhiếp chính cùng với Từ An Thái hậu. Theo đó, bà trên đã nắm đại quyền nhà Thanh trong vòng 47 năm, từ 1861 tới tận khi qua đời năm 1908, trong đó hoàn toàn nắm quyền 27 năm 1881 - 1908 do cái chết của Từ An Thái hậu. Từ Hi Thái hậu cùng với Võ Tắc Thiên thời Đường và Lã hậu thời Hán được xem là những người phụ nữ nắm quyền lực cao nhất của đế quốc Trung Hoa trong một thời gian dài. Năm 1898, Quang Tự Đế vận động Bách nhật Duy tân, đối với Từ Hi Thái hậu mâu thuẫn gay gắt, thậm chí còn cùng với Khang Hữu Vi bí mật âm mưu ám sát Thái hậu. Biến pháp thất bại, Quang Tự Đế bị giam lỏng, Thái hậu tiếp tục là nhà lãnh đạo tối cao. Khi khởi nghĩa Nghĩa Hòa Đoàn bùng nổ, liên quân 8 nước phương Tây tấn công Trung Quốc, Từ Hi Thái hậu và hoàng tộc phải chạy tới Tây An. Năm 1901, sau khi Hòa ước Tân Sửu được ký kết, bà mới quay trở lại Bắc Kinh. Những năm về sau, Từ Hi Thái hậu tích cực thực hiện nhiều cải cách, chẳng hạn như giải phóng phụ nữ Trung Hoa khỏi tục bó chân. Nhiều nhà sử học ở Trung Quốc và hải ngoại thường miêu tả Từ Hi Thái hậu như một bạo chúa, người phải chịu trách nhiệm cho sự sụp đổ của nhà Thanh, trong khi một số khác cho rằng các đối thủ của Thái hậu đã quá thành công trong việc quy tội bà về những vấn đề nằm ngoài tầm kiểm soát của bà lúc đó. Và thực tế bà không hề tàn nhẫn hơn hay kém những nhà lãnh đạo khác, nếu không muốn nói đã ít nhiều là một nhà cải cách có hiệu quả - dù miễn cưỡng - trong những năm cuối đời. *** Pearl Buck tên thật là Pearl Comfort Sydenstricker, có tên Trung Quốc là Trại Chân Châu là con một nhà truyền giáo người Mỹ. Sau khi ra đời chưa đầy 5 tháng, bà đã được cha mẹ đưa sang Trung Quốc sinh sống. Từ nhỏ và suốt cả cuộc đời bà yêu mến và thích tìm hiểu cuộc sống của người dân Trung Quốc, cảm thông với những người dân địa phương bị nhiều tầng áp bức. Năm 15 tuổi, bà được gửi trọ học tại một trường dạy Anh văn ở Thượng Hải. Năm 17 tuổi, cha mẹ cho Pearl Buck về Mỹ, học tại Trường Đại học Randolph Macon tiểu bang Virginia. Năm 1917 bà kết hôn với một mục sư và theo chồng đi truyền giáo tại miền Bắc Trung Hoa. Từ năm 1922, bà dạy ở Đại học Nam Kinh và Kim Lăng. Năm 1925, Pearl Buck bắt đầu viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên Gió Đông, Gió Tây do chạy loạn Quốc dân đảng, năm 1930 mới xuất bản được. Sau đó hàng loạt tiểu thuyết nổi tiếng khác về đề tài Trung Quốc ra đời, như Đất Lành, Những Người Con Trai, Một Nhà Chia Rẽ, Người Mẹ, Những Đứa Trẻ Chậm Lớn… trong đó tiểu thuyết Đất Lành được nhận giải Pulitzer năm 1931. Năm 1933, bà được Đại học Yale tặng bằng Cử nhân Văn chương Danh dự. Năm 1938, bà được Đại học West Virginia và Đại học St. Lawrence trao tặng bằng Tiến sĩ Văn chương Danh dự. Năm 1938 Pearl Buck nhận giải thưởng Nobel vì các tác phẩm mô tả đời sống nông thôn Trung Hoa một cách phong phú và xác thực chủ yếu với tiểu thuyết Đất Lành và hai cuốn tự truyện Người Tha Hương 1936 viết về người mẹ và Thiên Thần Chiến Đấu 1936 viết về cha của bà. Sau khi nhận giải, Pearl Buck tiếp tục sáng tác rất nhiều, ngoài văn xuôi bà còn viết kịch, kịch bản phim, tiểu luận và sách cho thiếu nhi. Bà cũng là người đã dịch Thủy Hử All men are brothers và một số tác phẩm văn học Trung Quốc sang tiếng Anh. Trong Thế chiến II, Pearl Buck viết nhiều sách báo chính luận chống chủ nghĩa phát xít. Những năm 50, bà xuất bản một số tác phẩm về đề tài gia đình và xã hội Mỹ, kí bút danh I. Sedge. Năm 1951, Pearl Buck được bầu làm thành viên Viện Hàn lâm Nghệ thuật và Văn học Hoa Kỳ. Năm 1955, bà li dị chồng và tục huyền với giám đốc một hãng quảng cáo. Cuối đời, bà quan tâm đến đề tài các nhà bác học nguyên tử buộc phải chế tạo vũ khí giết người hàng loạt. Đồng thời, bà tích cực tham gia các hoạt động từ thiện, xã hội như sáng lập ra tổ chức không vụ lợi Hiệp hội Đông Tây The East and West Association, 1941 nhằm truyền bá những hiểu biết giữa các dân tộc trên thế giới; cùng chồng lập nên tổ chức Căn nhà tình nghĩa Welcome Home, 1949 giúp trẻ mồ côi; lập ra Quỹ Pearl S. Buck The Pearl S. Buck Foundation, 1963 và tặng cho quỹ này 7 triệu đôla. • Tác phẩm đã dịch ra tiếng Việt Gió Đông, gió Tây; Ảo vọng; Sống vì đất; Tiếng gọi đồng quê; Lá thư Bắc Kinh; Tình yêu sau cùng; Người mẹ; Nhớ cảnh nhớ người; Yêu muộn; Nạn nhân buổi giao thời; Mấy người con trai Vương Long; Đứa con người yêu; Một phút một đời; Một lòng với em; Một cuộc hôn nhân; Lưu đày; Lưu đày biệt xứ; Cánh hoa e ấp; Đông phương huyền bí qua truyện cổ thần tiên; Truyện Đông phương; Người vợ tiên; Những người đàn bà tuyệt vời trong gia đình Kennedy; Những người đàn bà trong gia đình Kennedy; Tà áo xanh; Nỗi buồn nhược tiểu; Người yêu nước; Ngoài chân mây; Hứa hẹn; Bão loạn; Mẫu đơn; Quỷ địa ngục chẳng bao giờ ngủ; Yêu mãi còn yêu; Ba người con gái của Lương phu nhân; Trái tim kiêu hãnh; Một trái tim tự hào; Biên giới tình yêu; Tình cõi chân mây; Nô tì Mẫu Đơn; Đóa hoa ẩn mình; Trang; Người thành phố; Bí mật đời nàng; Người yêu nước; Thiên Hậu; Người cung nữ; Từ Hi Thái hậu; Con rồng linh diệu; Hạt giống của rồng; Vương Nguyên; Đất lành; Chuyện Kinh Thánh; Những người con của tiến sĩ Lương; Tiếng nói trong nhà; Tử thần và rạng đông; Người mẹ già; Những mảnh hồn sầu xứ.” *** YEHONALA Bắc Kinh, năm đó, vào tháng tư dương lịch 1852, tức là tháng ba năm nhâm tuất, năm thứ 208 triều đại nhà Mãn Thanh, xuân đã qua, về tháng này, tiết trời như mùa đông, ngọn gió thổi theo thứ cát vàng, mịn như phấn, ở sa mạc Gobi. Cát phủ một lớp đầy trên đường phố, ngọn gió thổi, các bốc cao, xoáy ốc, lọt vào các nhà, phủ đầy trên mặt bàn ghế, tủ, giường, lọt vào các nấp quần áo, chỗ nào cũng đầy cát, bụi bậm. Cát như thấm khô nước mắt trẻ con, lọt vào các nếp nhăn người già. Ở phố Hàng Thiếc, trong ngôi nhà người ký thủ người quản cầm cờ Muyanga, người Mãn Châu, cát lọt vào trong nhà, nhiều hơn mọi nhà, vì những cánh cửa sổ hở hếch, hai cánh cửa ra vào, chốt cửa bằng gỗ đóng không được kín. Sáng hôm đó, gió thổi rít từng hồi, cánh cửa cọt kẹt, đánh thức Lan dậy. Lan là con gái đầu lòng, cha mất sớm, nàng ở với chú ruột là Muyanga. Nàng ngủ chung một chiếc giường rộng với người em gái. Cát rắc trên đầu, trên mặt, gối đệm, chiếc chăn màu đỏ, phủ đầy cát vàng, ngã sang màu nâu. Nàng sẽ sàng tụt xuống giường, để yên cho em ngủ, hai bàn chân nàng dẫm lớp nhớp trên cát, nàng thấy bực mình khó chịu, lẩm bẩm nói “Mới hôm qua nhà cửa quét dọn sạch sẽ, lau chùi, hom nay lại đầy cát bụi, mất công lau quét.” Lan, một thiếu nữ có sắc đẹp phi thường, lộng lẫy, yêu kiều, người nàng mảnh dẻ, lưng ngay ngắn, nom ra có vẻ cao lớn. Gương mặt nàng lồng lộng, sáng như gương Thợ Tạo khéo tô điểm, vẻ những nét rất điều đặn, mũi dọc dừa, miệng tươi như hoa, chúm chím thật hợp với khuôn mặt. Mắt nàng trông thật đẹp, cặp mắt nhung, to và sáng, lòng đen lánh trên nền trắng trong sáng. Trong sắc đẹp kiều diểm đó, trời lại phú cho nàng một tài trí thông minh khiến Lan càng đẹp bội phần. Với điệu nghiêm trang, vững vàng, lại quả cảm, người ta nhận thấy trong cử chỉ, ngôn ngữ nàng như có nội lực thu hút. Trong ánh sáng bình minh vẫn đục, đầy cát bụi, nàng sẽ sàng thay xiêm áo rất nhanh, vén tấm màng vải bông xanh che cửa, đi ngang gian phòng khách vào trong nhà bếp. Trên lò đất, một chiếc nồi sắc lớn đang bốc hơi ngùn ngụt. Lan bảo u già - Lư Mã hôm nay dậy sớm thế? Giọng nói nhỏ nhẹ, đầm ấm, chưa bao giờ nàng nói lớn tiếng, nàng có tinh thần tự chủ. Đứng sau bếp lò, một giọng nói run run, vọng ra - Đêm qua, con khắc khoải không sao ngủ được, nghĩ mai Lan mỉn cười - U đừng lo, không ai thèm chấm đến tôi đâu. Sakota người chị họ tôi còn đẹp gấp mấy tôi. Ngồi xuống sau bếp lò, Lư Mã vơ vét từng cọng rơm, ngọn cỏ, tiếp củi khô vào bếp, giữ ngọn lửu cho cháy đều, ở đây nhiên liệu rất hiếm. Cô yên chí, tôi chắc thế nào cô cũng được trúng tuyển. Lư Mã, người đàn bà già, nét mặt tuy buồn tẻ, song lời nói có vẻ chắc chắn, cả quyết. Một người đàn bà Tàu, thấp, nhỏ, lưng gù, mặt bộ quần áo, vải lông xanh, vá chằng, vá đụp hai bàn chân bé, cát bụi bám vào khe các vết nhăn trên khuôn mặt cằn cổi, nhăn nhúm. Mái tóc hoa râm, cũng đầy cát, đôi lông mày, vành môi trên cũng dính đầy cát. ... Tham khảo thêm Thiếu Nữ Đánh Cờ VâyTham khảo thêm Bão Táp Cung ĐìnhTham khảo thêm Truyện Kể Danh Nhân Lịch Sử Trung QuốcTham khảo thêm Nhà Trắng - Những Chuyện Chưa KểTham khảo thêm Ô Châu Cận Lục Tìm hiểu Từ Hy Thái hậu là ai? Và thông tin khái quát về Từ Hy Thái hậu – 1 trong 3 người phụ nữ quyền lực nhất lịch sử phong kiến Trung Hoatừ hy thái hậu là aiXuất thân của Từ Hy Thái hậuXuất thân từ Diệp Hách Na Lạp thị thuộc Mãn Châu Tương Hoàng kỳ, nguyên là Mãn Châu Tương Lam kỳ, con cháu nhà quan gia thế tập. Tổ tiên của bà được gọi là Khách Sơn, thế cư Tô Hoàn, mang họ Na Lạp thị. Đánh giá tổng quan, dòng dõi Na Lạp thị của Từ Hy Thái hậu là quân công thế gia, nhưng gia đình của bà lại là dòng thứ, địa vị không mấy cao, dù không phải là thấp kém. Ông và cha bà vẫn giữ được các chức quan tương đối, bên cạnh đó hôn nhân của gia đình vẫn thuộc diện có thể liên hôn với các nhà tầm trung hoặc cao hơn, quả thực không tầm thường. Phụ thân bà là Huệ Trưng, năm Hàm Phong thứ 2, Huệ Trưng được phong hàm Tứ phẩm, làm đến An Huy Ninh Trì Thái Quảng đạo Đạo viên. Sau, Huệ Trưng cưới Phú Sát thị thuộc Mãn Châu Tương Hoàng kỳ, con gái Phó Đô thống Huệ Hiện. Hạ sinh được 3 nam 4 nữ, trong đó Từ Hy Thái hậu là con gái thứ đang xem Từ hy thái hậu là aiTừ Hy Thái hậu nhập cungNăm Hàm Phong thứ 2 1852, Na Lạp thị được vào vòng cuối cùng dự tuyển phi tần, sau khi vượt qua 60 cô gái cùng tham gia thi tuyển. Cuối cùng, bà được chỉ định làm Quý nhân, Na Lạp thị nhập cung, được gọi là Lan Quý nhân. Năm Hàm Phong thứ 4 1854, Na Lạp thị được tấn phong lên 1 cấp là Tần, phong hiệu Ý tần, ý là đoan trang, văn nhã, có phong Hàm Phong thứ 6 1856, sinh hạ Hoàng trưởng tử Tải Thuần, con trai duy nhất của Hàm Phong Đế, tức Thanh Mục Tông Đồng Trị Hoàng đế sau này. Sau 1 hôm hạ sinh con, bà được sắc phong thành Ý phi. Năm 1857, khi Tiểu hoàng tử gần tròn 1 tuổi, Ý phi Na Lạp thị lại được tấn phong làm Quý phi. Địa vị trong hậu cung lúc này của bà chỉ sau mỗi Hoàng Phong triều tổng cộng 11 năm, nhưng vào năm thứ 2 mới ổn định thật sự. Cuộc sống hậu cung của Na Lạp thị được chia ra làm 3 giai đoạn giai đoạn 1 là từ Hàm Phong năm thứ 2 đến năm thứ 5, lúc này hậu cung vừa ổn định; giai đoạn 2 là từ Hàm Phong năm thứ 5 đến năm thứ 8, lúc này địa vị Na Lạp Thị đã chắc chắn; giai đoan 3 là hai năm cuối, khi ấy hậu cung hỗn loạn, Hàm Phong Đế rơi vào ăn chơi sa thêm Người Mẫu Coco Rocha Là Ai Có Thể 'Vượt Mặt', Coco Rocha Là AiTranh giành quyền lực chốn hậu cungDưới tình thế đó, hai người phụ nữ liên kết với nhau nhằm triệt bỏ Túc Thuận, người đứng đầu các đại thần. Sau đó là một loạt kế hoạch được bày ra nhằm vu oan tội phản nghịch cùng các tội danh khác cho 8 vị đại thần. Để thể hiện sự khoan dung, Mẫu hậu Hoàng thái hậu chỉ xử tử ba trong số họ. Trong sự tình thế này, Mẫu hậu Hoàng thái hậu đã đề ra chính sách cả hai cùng lâm triều nghe chính sự được gọi là Lưỡng cung thính chính. Từ sự kiện ở đây, cả hai trở thành 2 vị Hậu cung đầu tiên và duy nhất tiến hành nhiếp chính của nhà Quang Tự thứ 7, Từ An Thái hậu đột ngột qua đời ở tuổi 44. Sau khi Từ An Thái hậu băng hà, Từ Hy Thái hậu một mình nhiếp chính, Đại Thanh bước vào liên miên những vấn đề chiến tranh với nước Pháp và nước Anh, chiến tranh Giáp Ngọ,… áp lực đều không như nhau. Từ năm 1881 tới 1883, Từ Hy Thái hậu chủ yếu trao đổi với các đại thần qua văn bản. Thêm vào đó, QuangTự Đế có cũng vài lần buộc thiết triều mà không có Từ Hy Thái hậu ở đằng sau thính chính. Quyền lực của Từ Hy Thái hậu chỉ thực sự được mở rộng lại, không còn ai dám ngăn cản chuyên quyền của bà dù cho là Quang Tự Đế nữa, đó chính là từ chính biến Giáp Thân dịch Hy Thái hậu đột ngột qua đờiBài viết hay trên blogTừ khóa tìm bài viết từ hy thái hậu là ai, từ hi thái hậu, tu hy thai hau, tu hi thai hau, từ hy thái hậu lúc trẻ ắc Kinh, năm đó, vào tháng tư dương lịch 1852, tức là tháng ba năm nhâm tuất, năm thứ 208 triều đại nhà Mãn Thanh, xuân đã qua, về tháng này, tiết trời như mùa đông, ngọn gió thổi theo thứ cát vàng, mịn như phấn, ở sa mạc Gobi. Cát phủ một lớp đầy trên đường phố, ngọn gió thổi, các bốc cao, xoáy ốc, lọt vào các nhà, phủ đầy trên mặt bàn ghế, tủ, giường, lọt vào các nấp quần áo, chỗ nào cũng đầy cát, bụi bậm. Cát như thấm khô nước mắt trẻ con, lọt vào các nếp nhăn người già. Ở phố Hàng Thiếc, trong ngôi nhà người ký thủ người quản cầm cờ Muyanga, người Mãn Châu, cát lọt vào trong nhà, nhiều hơn mọi nhà, vì những cánh cửa sổ hở hếch, hai cánh cửa ra vào, chốt cửa bằng gỗ đóng không được kín. Sáng hôm đó, gió thổi rít từng hồi, cánh cửa cọt kẹt, đánh thức Lan dậy. Lan là con gái đầu lòng, cha mất sớm, nàng ở với chú ruột là Muyanga. Nàng ngủ chung một chiếc giường rộng với người em gái. Cát rắc trên đầu, trên mặt, gối đệm, chiếc chăn màu đỏ, phủ đầy cát vàng, ngã sang màu nâu. Nàng sẽ sàng tụt xuống giường, để yên cho em ngủ, hai bàn chân nàng dẫm lớp nhớp trên cát, nàng thấy bực mình khó chịu, lẩm bẩm nói “Mới hôm qua nhà cửa quét dọn sạch sẽ, lau chùi, hom nay lại đầy cát bụi, mất công lau quét.” Lan, một thiếu nữ có sắc đẹp phi thường, lộng lẫy, yêu kiều, người nàng mảnh dẻ, lưng ngay ngắn, nom ra có vẻ cao lớn. Gương mặt nàng lồng lộng, sáng như gương Thợ Tạo khéo tô điểm, vẻ những nét rất điều đặn, mũi dọc dừa, miệng tươi như hoa, chúm chím thật hợp với khuôn mặt. Mắt nàng trông thật đẹp, cặp mắt nhung, to và sáng, lòng đen lánh trên nền trắng trong sáng. Trong sắc đẹp kiều diểm đó, trời lại phú cho nàng một tài trí thông minh khiến Lan càng đẹp bội phần. Với điệu nghiêm trang, vững vàng, lại quả cảm, người ta nhận thấy trong cử chỉ, ngôn ngữ nàng như có nội lực thu hút. Trong ánh sáng bình minh vẫn đục, đầy cát bụi, nàng sẽ sàng thay xiêm áo rất nhanh, vén tấm màng vải bông xanh che cửa, đi ngang gian phòng khách vào trong nhà bếp. Trên lò đất, một chiếc nồi sắc lớn đang bốc hơi ngùn ngụt. Lan bảo u già - Lư Mã hôm nay dậy sớm thế? Giọng nói nhỏ nhẹ, đầm ấm, chưa bao giờ nàng nói lớn tiếng, nàng có tinh thần tự chủ. Đứng sau bếp lò, một giọng nói run run, vọng ra - Đêm qua, con khắc khoải không sao ngủ được, nghĩ mai Lan mỉn cười - U đừng lo, không ai thèm chấm đến tôi đâu. Sakota người chị họ tôi còn đẹp gấp mấy tôi. Ngồi xuống sau bếp lò, Lư Mã vơ vét từng cọng rơm, ngọn cỏ, tiếp củi khô vào bếp, giữ ngọn lửu cho cháy đều, ở đây nhiên liệu rất hiếm. Cô yên chí, tôi chắc thế nào cô cũng được trúng tuyển. Lư Mã, người đàn bà già, nét mặt tuy buồn tẻ, song lời nói có vẻ chắc chắn, cả quyết. Một người đàn bà Tàu, thấp, nhỏ, lưng gù, mặt bộ quần áo, vải lông xanh, vá chằng, vá đụp hai bàn chân bé, cát bụi bám vào khe các vết nhăn trên khuôn mặt cằn cổi, nhăn nhúm. Mái tóc hoa râm, cũng đầy cát, đôi lông mày, vành môi trên cũng dính đầy cát. Nhà này vắng bóng cô một ngày cũng không được. Công việc gì của cô Hai, cô cũng ôm đồm làm hết cả. Cô hai thế mà đoảng, đời thủa con gái chưa biết cầm chiếc kim thế nào. Lại còn hai ông anh cô, đi giày gì mà hư phá, mỗi tháng một đôi. À này, người anh họ cô, Nhung lữ Jung Lu, thế nào nhỉ? Tôi nghe như cô đã đính hôn với cậu ta từ hồi còn nhỏ? Phải rồi, hai đứa chúng tôi đã định ước từ khi chúng tôi còn nhỏ. Nàng nói rất nhỏ nhẹ nhàng, êm ái. Nàng bưng chiếc chậu thau, đặt lên bàn, lấy chiếc gáo sắc múc nước nóng trong nồi trên bếp lò, đổ vào chậu. Nàng rút chiếc khăn mặt màu xám, móc trên chiếc đinh đóng ở từng, nhúng vào chậu nước. Nàng vò khăn, vắt nước, lau mặt, cổ kỳ cọ hai bàn tay. Một mảnh gương treo trên tường, nàng ngắm nhìn khuôn mặt trái xoan ửng hồng, nước da mịn màng, đôi mắt tuyệt đẹp, to, đen lánh. Chị em bạn gái thường nhật vẫn tấm tắc khen nàng có đôi lông mày cong vuốt, đôi mắt nhung bồ câu. Nàng làm như không để ý nghe nhưng trong lòng nàng chăm chú, nghe không sót một câu những lời người ngoài trầm trồ khen ngợi. Mụ vú giàvẫn chăm chú nhìn nàng, mụ nói, giọng khàn khàn như người rên - Tôi thường vẫn nói số cô khác người lắm, cả gầm trời không ai có cái số đó. Cứ nhìn hai con mắt cô cũng thấy. Số trời đã định, phải tuân lệnh thiên tử. Bao giờ cô lên ngôi hoàng hậu, cô hãy nhớ giúp đỡ chúng tôi nhé? Nàng mỉn cười, nói - Tốt số, bất quá cũng chỉ là một cung phi như trăm ngàn người khác. Ông Trời đã xắp đặt rồi, cô ơi. Mụ nói giong cả quyết, chắc nịch, mụ móc chiếc khăn mặt vào chiếc đinh ở tường, bưng chậu nước đem đổ ra ngoài. Cô trang điểm, sửa soạn đi thì vừa, cậu Nhung Lữ sáng nay đến sớm. Nghe như cậu ra nói, hôm nay đến nhà mình sớm đem sắc chỉ triệu thỉnh của cô. Lan không nói gì, trở về phòng. Em nàng còn ngủ, ngưới bé nhỏ, nằm gọn trong chăn, chiếc chăn chỉ hơi phồng lên một chút. Sẽ sàng, giũ mớ tóc dài đen lánh, lấy mảnh lược gỗ chải đầu, xức dầu thơm, quấn tròn hai mớ tóc dài, để rũ trên vừng trán, mỗi một mớ tóc, nàng gài một chiếc bông hạt trai có mấy chiếc lá nhỏ bằng cẩm thạch. Vừa trang điểm xong, nàng nghe có tiếng chân Nhung Lữ ở phòng bên và có tiếng gọi tên nàng. Lần thứ nhất, nghe tiếng gọi, nàng làm thinh không trả lời ngay. Cà hai là người Mãn Châu, không theo tục lệ cổ của người Hán, trái gái từ mười lăm tuổi trở lên không được giao du, tiếp xúc. Lúc nhỏ hai người chơi đùa cùng nhau, lâu dần thân thiết đến đính ước hôn nhân. Bây giờ Nhung lỮ làm chưởng quản vệ lâm quân canh gác ở cẩm thành; vì bận công vụ, ít khi lui tới nhà Muyanga. Tuy vậy những ngày tết nhất, giỗ chạp, Nhung Lữ vẫn có đến. Hôm đầu năm Tết Nguyên Đán ngưới Hán người Trung Quốc hắn có nhắc với nàng về cuộc hôn nhân giữa hai người. Không nhận lời mà cũng không từ chối, nàng cười trả lời - Việc đó, anh phải thưa với chú êm. Nhưng chúng mình có phai ai xa lạ, cùng trong quyền tộc. Vẫn Hay thế, nhưng việc gì cũng phải giữ lễ, có tôn ty mới được. Mấy câu đàm thoại, nàng thường vẫn hồi tưởng đến. Nàng vén bức rèm nom thấy chàng đứng giữa nhà, vóc người cao lớn, vạm vỡm đường bệ. Vào lúc khác, chàng bỏ chiếc mũ tròn, bộ quân phục, có gắn huy hiệu miếng thiêu hình con cáo màu đỏ xẫm, có khi chàng cởi cả chiếc áo mặc ngoài, nhưng hôm any, chàng làm như một người khách lạ, vẫn giữ bộ nhung phục, cầm ở tay một gói nhỏ bọc lụa vàng. Thoáng nhìn, nàng nhận ra ngay gói sắc chỉ. Chàng bắt được mắt nàng nhìn các gói đó. Cũng như thường lệ, cả hai cảm thông ý nghĩ của nhau. Nhung Lữ nói - Em có nhận ra tờ sắc chỉ không? Có ngu mới không biết. Hai người nói năng rất tự nhiên, vì đã quen biết nhau từ lâu, không cần phải giữ ý tứ, khách sáo. Hắn nhìn thẳng vào hai mắt Lan hỏi - Ông Muyanya đã dậy chưa, em? Anh còn lạ gì, ông ngủ đến trưa mới dậy. Nhưng hôm nay, ông phải dậy sớm, ông làm giảm hộ, thay mặt cha em, ký nhận lãnh sắc chỉ. Nàng quay đầu vào trong nhà, gọi -Lư Mã ơi, chị đánh thức chú tôi dậy nói Nhung Lữ đem sắc chỉ đến, ông ký nhận. Nhung Lữ còn còn phải trở về dinh. Mụ già thở dài Ôi Chà! Lan giơ tay nói - Đưa sắc chỉ em coi nào! Nhung Lữ lắc đầu nói - Sắc chỉ gởi lên ông Muyaga có phải gởi cho em đâu mà đòi xem. Nàng buông tay xuống, nói - Em chẳng cần phải xem cũng biết. Chín hôm nữa, em phải đến trình diện ở hoàng cung, cùng với chị Sakota. Dưới đôi lông mày đậm, hai con mắt đen lánh của Nhung Lữ chớp chớp loé sáng như tia chớp giữa trời đêm. Người nào đã “xớt” với em sớm thế? Nàng xoay hai con mắt đên tròn, nữa khuất bởi hai hàng mi dài và cong. Người Hán không có gì là họ không biết. Hôm qua, em không ra phố gặp một bọn hát rong. Họ điễn vở tuồng” Nàng phi của hoàng đế”, vỡ tuồng cổ, họ sữa đổi lại đôi chút. Trong vỡ tuồng nói ngày 20 tháng 06, thiên tử sẽ tuyển chọn tất cả trinh nữ. Không biết năm nay, bọn chúng em có bao nhiêu người tất cả. Sáu chục Nàng gương to cặp mắt như hai viên ngọc mã não, dưới hàng mi dài, đen - Em chắc thế nào em cũng chiến thủ khoa. Giọng Nhung Lữ trầm trầm, bình tĩnh, tự nhiên. Mấy lời nói đó như thấm vào tâm hồn Lan, như có một mảnh lực tiên tri. Mà, ví dù em có được như thế, anh lúc nào cũng phải ở cạnh bên em đó. Anh chẳng phải là em họ của anh là gì? Hai người nhỉn nhau một lúc, như quên hết cả hiện tại, ngoại cảnh. Với giọng nói chân thành, hắn nói - Anh định đến đây xin ông giám hộ cho em làm vợ anh. Gời đây, sự thể thế này, anh không biết nghĩ thế nào. Có thể nào cưỡng được lệnh của vua không, hở anh? Nàng quay mặt nhìn chỗ khác, dáng điệu mền mại, uyển chuyển; nàng bước lại phái chiếc bàn lớn bằng gỗ mun, kê sát tường. Trên tường treo bứt tranh vẽ núi Vu Sơn, trên mặt bàn, hai bên có hai cây nến đồng, ở giữa bày một lọ hoa lan vàng tươi. Nàng khẽ nói - Sáng nay lan vàng nở, là một điềm cát tường, rất tốt. Nhưng Lữ nói, có ý không bằng lòng, nói - Lúc này, đối với em, cái gì cũng là điềm tốt cả. Nàng quay mặt về chàng, hai con mắt đen lóng lánh, quýt chàng, nói - Nếu em được tuyển trạch, được phục vụ hoàng thượng chẳng phải là một bổn phận sao? Nàng đưa mắt nhìn xuống, nói tiếp, giọng rất em dịu - Nếu không được tuyển lựa, em sẽ là vợ anh, phải không anh? Lư mã trở ra, liếc nhìn hai khuôn mặt trẻ đứng đó, mụ nói - Thưa cô, ông đã dậy rồi. Ông nói ông ăn sáng ở trong phòng, xin mời ông Nhung Lữ vào chơi, ông còn chờ. Mụ nói xong đi trỡ vào, trong bếp đã có tiếng động nồi nêu, cả nhà đã thức dậy. Hai dứa trẻ nô đùa, cãi cọ ở sân ngoài. Lan nghe tiếng em ở trong phòng gọi ra, giọng nhõng nhẽo - Chị Lan ơi! Chị Lan. Em thấy người khó chịu. Em nhức đầu, chị Lan ơi Nhưng Lữ nói, có ý châm chọc - Tên gì tên là Lan, nghe con nít hết sức. Nàng giẫm chân, mắt nguýt dài, nói - Lan cũng là một tên chứ sao? Còn đứng đấylàm gì? Thôi anh đi cho được việc, em cũng còn lo phân sự của em. Nói song, nàng quay phét người đi liền. Nhung Lữ nhìn theo, tấm màn cửa vén lên, nàng đi khuất vào trong nhà. Hồi nãy, trong lúc nàng tức Nhung Lữ, lòng nàng đã quyết định. Nàng sẽ đến hoàng thành dự cuộc tuyển trạch. Suốt bao nhiêu ngày, nàng suy nghĩ, lưỡng lự, một là làm vợ Nhung Lữ, rồi làm mẹ một đàn trẻ, chắn là nhiều lắm, vì hai người yêu nhau tha thiết, lòng xuân phơi phới; hai là một cung phi ở lầu son, gác tía, gấm vóc phủ phê, ăn toàn cao lương, mỹ vị. Nàng biết chàng thiết tha yêu nàng, nhưng càng ôm một hoài bão, một mộng tưởng, muốn có một địa vị cao sang, quyền uy, hơn là làm vợ, làm mẹ, thế gian thường tình. Nàng mơ ước cái gì? Nàng đã biết hôm nay có sắc chỉ, triệu thỉnh dự cuộc tuyển trạch vào cung. Sáng ngày 21 tháng 06, nàng bừng mắt tỉnh dậy, ngơ ngác thấy mình nằm trong hoàng cung ở cẩm thành. Cái ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong óc cũng như chiều hôm qua trước khi đi ngủ “Hiện nay ta ở trong hoàng thành” Đêm đã qua, ngày đã sáng, một ngày trọng đại nàng thầm mong ước, từ khi còn nhỏ, từ ngày nàng thấy người chị lớn của Sakota ở nhà bước chân đi, không thấy trở về, để làm một cung tần. Đào hoa bạc mệnh, nàng đã chết yểu khi được lên ngôi hoàng hậu. Cha mẹ nàng, và cả ho hàng cũng không nhìn thấy mặt cho đến ngày nàng kìa bỏ cuộc đời. Trong khi dó Lan vẫn sống, sống cho đến ngày nay. Chiều hôm qua, ở nhà ra đi, mẹ nàng đã ân cần, đặn bảo, khuyên nhủ con “Khi tuyển trạch, con đứng riêng rẽ. Con là một trinh nữ như bao nhiêu người khác. Sakota, chị con, người bé nhỏ mảnh khảnh, Sakota là em ruột của cố hoàng hậu, thế nào chị ấy cũng được ưu đãi hơn con.” Lúc chia tay, mẹ con đáng lẽ hàn huyên, nhưng mẹ nàng nét mặt nghiêm nghị chỉ căn dặn có mấy lời, nàng nghe lời mẹ, ăn sâu vào tâm khảm. Đến hôm đó, nàng không khóc, không như bao nhiêu người khác, thút thít khóc, chỉ sợ được chấm đậu. Nàng cũng biết, như mẹ nàng đã nói, nếu được tuyển lựa, không bao giờ được trở về với gia đình. Trường hợp trúng tuyển, trước tuổi thành niên, nàng không có quyền trở về thăm nhà. Từ 17 đến 21 tuổi, bốn năm dài dằn dặc, phải xa nhà, xa cha mẹ, họ hàng sống thui thủi, cô đơn. Nhưng, đối với nàng, sao lại cô đơn? Cô đơn hoạ chăng nàng nghĩ đến ý trung nhân Nhung Lữ. Nhưng nàng còn phải nghĩ đến hoàng đế, nàng có bổn phận phải phụng sự. Đêm cuối cùng ở nhà, nàng bồn chồn không sao ngủ được. Sakota cũng vậy, không sao chợp mắt được. Trong đêm tối thanh vắng, Lan nghe có tiếng chân người đi, nàng đoắn chắc là chi Sakota. Lan ơi! Chị thấy sợ quá, cho chị nằm chung mấy. Lan đẩy em vào trong, em nàng ngủ mê mệt, lấy chỗ cho Sakota năm. Sokota chui vào trong chăn, người nàng rét run, chân, tay lạnh ngắt. Sakota nằm co quắp, sát người cạnh Lan, mền mại ấm áp, mồn lẩm bẩm hỏi - Em không sợ à? Không. Có gì mà lo. Em không hiểu chị lo cái gì? Chị có nhớ không, chị Cả ngày trước cũng được trúng tuyển. Sakota xì xào nói - Nghe nói chị ấychết ở trong cung. Chị ấy sung sướng gì đâu. Những nhớ nhà cũng đủ chết. Rồi cả chúng mình cũng vậy. Chị khỏi lo, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, em cũng ở bên cạnh chị. Nói rồi, nàng vòng hai cánh tay mạnh mẽ, ôm Sakota gọn vào lòng. Sakota băn khoăn, hỏi - Thế ngộ hai chi em mình không được lựa cùng một hạng thì sao? Sự thắc mắc đó đã đúng như vậy. Hai chi em bị phân tách, không cùng chung một hạng. Khi các trinh nữ diện trình trước hoàng thái hậu, trong số sáu chục người, bà tuyển lựa được 28 người. Sakota, vì là em ruột của cố hoàng hậu, được đứng hàng nhất, đệ nhất đẳng, còn Lan tụt xuống hàng ba, đệ tam đẳng. Hoàng thái hậu đã nhận xét, phán quyết rất công minh “Ta xem con nhỏ Yehonala có tư cách, nếu không có gì trở ngại ta có thể xếp vào đệ nhị hạng, vì không thể xếp vào đồng hạng, đệ nhất hạng với người chị họ hắn, là con dâu ta hiện nay ở dưới suối vàng. Ta tạm xếp vào đệ tam hạng để hoàng thượng không để ý đến nó.” Lan nghe mấy lời phán quyết của hoàng thái hậu, nàng làm ra vẻ nhũn nhặn, phục tòng. Nàng được xếp cùng các trinh nữ khác thuộc đệ tam hạng, lúc này nàng nhớ lại lời khuyên nhủ của mẹ khi ở nhà ra đi. Mẹ nàng là một người khôn ngoan, có chí khí, nghị lực. Có tiếng oang oang trong gian phòng rộng lớn của các thiếu nữ đang ngủ, tiếng nói của tổng giám thị có trong trách trông nom, trang điểm cho các thí sinh được trúng tuyển - Các cô dậy đi thì vừa, để sửa soạn, trang điểm. Chúc các cô gặp nhiều may mắn. Nghe tiếng gọi, mọi người tuân theo răm rắp, duy có Lan vẫn nằm yên như không nghe thấy gì, nàng định tâm không làm theo như mọi người. Nàng nhất định đứng riêng biệt. Nàng trùm chăn kín, hé mắt nhìn, thấy bọn thiếu nữ rét run, bọn nữ tuỳ đến săn sóc. Ở về mạn bắc, mới hết xuânsang hạ, buổi sáng trời còn rét. Những chiếc chậu gỗ đầy nước nóng hơi bốc ngùn ngụt. Bà tổng giám thị ngồi chểm chệ trên chiếc ghế bằng tre, người có vẻ nặng nề, nét mặt nghiêm khắc, vẫn quen cách xua nay Nhất hô, bách ứng. Bà dõng dạt, ra lệnh - Mọi người đi tắm. Tất cả thiếu nữ trút hết xiêm y, vào nhà tắm. Bọn nữ tỳ phục vụ, tắm rửa, kỳ cọ, xát xà bông thơm… tắm xong, họ lấy khăn bông mền, lau người cho thật khô. Bà tổng giám thị khám xét rất kỹ, hết người này đến người khác. Đột nhiên, bà la lớn - Ô hay! Trong số sáu chục có 28 người được tuyển lựa, sao tôi thấy có 27. Bà đọc to tên từng người trong bản danh sách cầm ở tay. Người nào thấy xướng tên mình, vội vả trả lời. Đến tên người cuối cùng không thấy có tiếng thưa. Bà lại gọi to một lần nữa”Yehonala”. Đó là tên đảng tộc của Lan. Trước khi Lan đi, chú nàng cũng là người giám hộ, gọi nàng vào văn phòng, lấy tư cách thay cha nàng, ông nhắn nhủ, khuyên bảo. Nàng đứng trước mặt ông, ông ngồi trong chiếc ghế bành, người ông to, béo, ngồi chật cả chiếc ghế, ông mặt chiếc áo màu thanh thiên. Ông khuyên răn, dạy bảo nàng kỹ năng càng. Ông rất tốt, tính dễ dãi, tuy vậy nàng không thích vì ông rất ghét người nào lười biếng. Giờ đây cháu sắp lên đường vào trong hoàng thành phục vụ quân vương, cháu phải bỏ cái tên Lan ở nhà. Cháu lấy cái tên tộc đảng Yehonala. Bà tổng giám thi hét to - Yehonal đã trốn rồi hay sao? Một nữ tỳ thưa - Thưa bà, cô ta vẫn còn nằm trên giường. Bà giám thị, nét mặt hầm hầm, rít răng, nói - Nó hãy còn ườn xác trên giường à? Nó vẫn còng ngủ à? Người nữ tỳ đến giường nàng, nhìn rồi thưa - Vâng, cô ấy hãy còn ngủ. Bà giám thị hét lên - Con này to gan thiệt. Lôi nó dậy. Tung chăn lên. Véo cho nó một cái thật đau. Người nữ tỳ tuân lệnh “thi hành” đúng “chỉ thị”, Yehonala giả đò như mới thức dậy, mở mắt ngơ ngát nhìn. Nàng nói giọng còn ngái ngủ - Cái gì thế, véo người ta đau quá. Nàng ngồi bó gối trên giường, hai tay ô má. Nàng húng hắng ho, cất giọng còn ngái ngủ - Cái gì thế, véo người ta đau quá. Nàng ngồi bó chiếc gối trên giường, hai tay ôm má. Nàng húng hắng ho, cất giọng nói rất êm dịu như tiếng chim bố câu non - Ta quên làm sao được. Câu nói vớ vẩn như chọc gan bà giám thị, bà tức quá, nói to - Tôi hỏi cô có biết lệnh của hoàng thượng không? Hai giờ nữa, các cô phải có mặt ờ hành lai điện Thái Hoà. Các cô liệu mà phấn son, trang điểm. Hết ngày giờ rồi, phải nhanh nhẩu lên. Yehonala phải đi tắm rửa sạch sẽ, xức dầu thơm, mặc xiêm y chải chuốt, chải đầu, quấn tóc… Yehonala nghe bà nói, làm ra vẻ hững hờ, không để ý, ngồi yên không nhúc nhích, lấy bàn tay che mồn ngáp, lẩm bẩm nói một mình “Ngủ đã quá. Giường, đệm ở đây êm ái thật, có phần ấm áp hơn ở nhà.” Bà giám thị cười khẩy, nói - Kể chị nhận xét giỏi thật, nằm êm ái thích nhỉ. Nàng tụt xuống giường, đặt hai bàn chân mạnh mẽ, rắn rỏi xuống nền gạch. Tất cả thiếu nữ là người Mãn Châu nên hai bàn chân không bị bó như người đàn bà Hán. Bà giám thị thúc giục - Các cô liệu mau mau lên thì vừa. Trể rồi. Yehonala trả lời, kéo dài giọng - Vâng. Tuy mòm nói vâng nhưng nàng vẫn làm ra vẻ uể oải, đủng đỉnh, không có vẻ gì vội vàng, nhanh nhẹn. Khi người nữ tỳ đến cởi xiêm y cho nàng, nàng mặc nhiên không chịu nhúc nhích. Khi vào bồn nước nóng tắm, hai bàn tay nàng buông thông không chịu kỳ cọ mặt cho con nữ tỳ làm hết. Con nữ tỳ khẻ bảo nàng - Cô cũng phải giúp tôi để tắm rửa, sửa soạn cho cô chứ? Yehonala giương to đôi mắt đen lánh nhìn người nữ tỳ, nói rất ngây thơ - Ý chi muốn bảo tôi làm gì? Không ai có thể biết, nhà nàng làm gì có con hầu, đầy tớ, chỉ có một mụ Lư Mã nấu cơm; việc lớn, việc nhỏ nàng phải làm lấy hết. Yehonala phải tự tắm lấy, không những thể còn phải tắm rửa cho hai em trai và một em gái. Nàng phải giặc giũ quần áo cho các em. Khi em còn nhỏ, phải đỡ me, nàng địu em, buộc sau lưng, đi chợ mua dầu, mua rau… đỡ mẹ. Hồi ở nhà, nàng thích nhất đi đâu gặp gánh hát chèo rong, đứng lại coi, họ diễn những tích tuồng đó. Ông Muyanga cũng cho nàng học với các con ông, ông nuôi một ông đồ ở nhà. Tiền ông cấp dưỡng cho mẹ con nàng chỉ đủ ăn tiêu, may vá. Ở đây, trong hoàng cung, hết thảy mọi thứ đều lộng lẫy, nguy nga. Nàng đưa mắt nhìn gian phòng rộng lớn. Ánh nắng ban mai xuyên qua những khuôn cửa sổ chiếu vào óng ánh nhưng rui rầm trên trần nhà sơn son thiếp vàng, lại thêm những xiêm y của các mỹ nữ cung tần, thật muôn màu với màn cửa. Trên tường treo những tấm tranh thuỷ mặc, những bức liền viết những châm ngôn trên lụa bạch. Mùi dầu xức, mùi xà phòng thơm, làm không khí trong phòng ngột ngạt. Yehonala, đột nhiên, cảm thấy những sự lộng lẫy, xa hoa rất hợp với tính nàng. Bà tổng giám thị nói - Bây giờ nên cho họ ăn uống trước, còn thừa thời giờ mới chải đầu, vấn tóc. Ngần ấy cái đầu cũng mất ít nhất một giờ mới chải chuốt xong. Bọn nữ tỳ trong bếp bưng ra các món ăn. Bọn trinh nữ ít người đụng đũa đến. Các cô hồi hộp, trống ngực đánh như trống làng hộ đê, nhiều cô đã rơm rớm nước mắt muốn khóc. Bà giám thị giận lắm, mặt bà hầm hầm bà hét to - Làm sao mà khóc. May ra được thiên tử chấm đến, có làm sao mà phải sụt sịt khóc. Bọn thiếu nữ vẫn than thân, trách phậm. Một cô vừa khóc, vừa nói. “Tôi không muốn được ở nhà”. Cô khác thở dài, nghẹn ngào nói “Tôi không mong được trúng tuyển.” Bọn con gái không biết kiêng nể, sợ hãi, nói năng bừa bãi, làm bà giám thị tức quá, hai hàm răng nghiến ken két, bà nói - Thật phỉ nhổ! Xấu hổ quá! Xấu hổ quá! Trong tất cả bọn, chỉ có một mình Yehonala vẫn ung dung bình tĩnh như thường, nàng đi đứng rất uyển chuyển, tự nhiên. Khi nhà bếp bưng ăn lên, nàng ngồi vào bàn ăn uống rất ngon lành. Bà giám thị thấy thế cũng phải ngạc nhiên, bà không hiểu nó có ý chọc tức bà hay nó thật tình. Bà nói to Thực tình tôi chưa thấy một người nào lại gớm ghê, “chì” như nhà cô này. Nghe bà bình phẩm mình, Yehonala mỉm cười, tay phải cầm đũa, chống khuỷu tay lên mặt bàn, nói rất tự nhiên, ngây thơ như một đứa trẻ nhỏ Món ăn nấu khéo, ngon. Nhà mình nấu dở “ẹt” không được như thế này. Bà giám thị muốn tỏ ra hài lòng, bà nói - Ít nhất cũng được một người biết điều như nhà cô này. Tuy bà khen thế, nhưng một lúc sau bà quay đầu bảo con nữ tỳ - Mày nhìn con mắt của con nhỏ đó kìa, con này độc dữ lắm không phải thứ hiền. Người nữ tỳ nhìn Yehonala một lúc, quay mặt, nheo mắt gật gù bảo bà giám thị - Bà nhận xét đúng, lòng dạ cô này ghê lắm, một thứ cọp cái. Đúng ngọ, bọn thái giám đến dẫn cả bọn đi, đi đầu là thái giám chưởng quản An Đắc Hải. An Đắc Hải, người cao ráo “bảnh trai”, còn trẻ, mặt chiếc áo dài màu xanh nhạt, chiếc dây lưng bắng lụa đỏ thắt ngang ở bụng, mặt nhẵn thín, mũi quặp xuống như mũi điều hâu, hai mắt đen. Với vẻ rất tự nhiên, hắn ra lệnh cho bọn con gái đi diễu qua trước mặt hắn. Hắn làm như một ông vua con, ngồi chễm chệ trên chiếc ghế bành bằng ghỗ mun, chạm trổ. Hắn ngồi ngắm bọn người diễu qua trước mặt, không lộ một vẻ gì thích thú mà còn có vẻ khinh khỉnh. Cạnh hắn trên mặt chiếc bàn lớn có bản danh sách, một ngọn bút lông và một nghiên mực. Đứng nép sau bức màn cửa màu đỏ, Yehonala để ý quan sát người thái giám. An Đắc Hải chấm một vết son vào bảng danh sách tên những người đã được gợi và đi diễu qua. Người thái giám hô to - Thiếu một người. Yehonala vội vàng trả lời - Có tôi đây. Nàng đủng đỉnh tiến ra, đầu cúi, mặt ngoảnh đi chổ khác nói rất khẻ, cố lắng nghe tai nghe cũng vị tất nghe được. Bà tổng giám thị nói lớn - Người này nói kỳ khôi nhất, ả có thái độ lạ lắm. Sáng nay mọi người dậy cả, ả vẫn yên chí ngủ. Giục giã bảo hắn tắm rửa, mặt quần áo, ả không chịu mó tay làm một việc gì. Giục mãi ả mới hơi nhúc nhích. Aên thì lại nhất, xơi hết ba chén cơm đầy, ăn uống thô tục như một mụ nhà quê. Tôi e con này trí lực kém lắm, ngu si, đần độn. An Đắc Hải, dõng dạc, đọc thật to bản lý lịch, đính kèm theo bản danh sách “Yehonala, con gái lớn của viên cố Kỳ thủ Port Etendard tên Thiệu, ở với người chú ruột Muyanga cũng làm chức Kỳ thủ. Nàng được ghi danh ở Bắc cung từ hai năm nay khi mới 15 tuổi. Bây giờ tuổi 17.” Hắn đọc xong, ngửng đầu lên nhìn Yehonala đứng trước mặt, đầu cúi, mắt nhìn xuống chân. Hắn hỏi - Có phải đúng cô không? Phải, đúng. Viên chưởng quản thái giám ra lịnh - Tiến lên. Hắn ngoảnh cổ, bảo bọn này đến hành lang, đứng chờ ở đó. KHi nào thiên tử cho vào bệ kiến, tôi sẽ thân thích đưa bọn đó vào trước thềm rồng. Bọn thiếu nữ đứng chờ ở đó xuốt bốn tiếng đồng hồ. Có bọn nữ tỳ đi kèm theo, họ cằn nhằn, gắt gỏng các cô làm nát nhầu xiêm y hay làm rối mớ tóc quấn. Thỉnh thoảng có cô xoa lại phấn ở mặt hay tô lại đôi môi cho đỏ. Rong bốn tiếng đồng hồ chầu chực, các cô được phép ra ngoài và uống nước hai lần. Bạn Tình Của Từ Hy Thái Hậu Tập Full Lồng Tiếng Lover of the Last Empress Lồng TiếngFull Bạn Tình Của Từ Hy Thái Hậu hay Đoạn Tình Từ Hy là bộ phim kể về Từ Hy thái hậu. Bộ phim 18+ này kể về một cô gái ngây thơ xinh đẹp, Từ Hy đã sử dụng đến nhiều thủ đoạn khác nhau nơi hậu cung, đặc biệt là các cách ái ân để quyến rũ vua, để rồi dần dần nâng tầm được quyền lực của mình, sau cùng là trở thành một trong những Thái Hậu nổi tiếng đầy tham vọng và tàn ác. Phim có nhiều cảnh quay người lớn nóng bỏng. Tags Bạn Tình Của Từ Hy Thái Hậu, Đoạn Tình Từ Hy, Lover of the Last Empress, phim 18+, Từ Hy thái hậu

từ hy thái hậu tập 1